Đời cô Sương hay Con gà trọc - Phần hai

Sương nạp mạnh chân đong đưa chiếc võng lên cao một cách bực tức, nó giận chú Bảy lắm rồi, chú cứ lảng nó hoài. Hai bữa rồi, lồn nó đã hết đau và rát, chỉ còn đôi khi ngứa ngái khó chịu lắm, nó nghĩ chắc sắp mọc lông nên tìm chú hỏi chuyện, mà gặp nó là ổng lảng chỗ khác hay kiếm chuyện bỏ đi.

- Sương ơ..ơ..ơ..i..i, đi bắt chim hôn!
Tiếng thằng Tửng lảnh lót gọi từ ngoài hiên làm Sương giựt mình, rút tay ra khỏi quần.
- Tao nghe tiếng chim con mới nở bữa kia, chắc bây giờ nó trọng trọng rồi, tụi mình leo bắt vài con về nuôi chơi, đi hôn? Làm gì mặt mày quẹo đeo vậy?
- Tao đang tức cành hông nè, đi thì đi.

Bắt được mấy con chim là Sương quên hết cơn bực dọc, còn rủ thằng Tửng đi hái bần dĩa về chấm muối ớt ăn. Nó dành phần leo cây hái trái thảy xuống cho thằng Tửng chụp, ham vui mãi leo trèo sơ ý nó trượt cẳng, may mà không té xuống đất.
Dìu con bạn tới bụi rậm, thằng Tửng lo lắng :
- Mày có sao hôn?
- Chắc tao bi trặc cẳng rồi.
- Để tao kéo lại cho.
Sương ngồi dựa gốc cây xoải chân cho thằng bạn vuốt nắn gân, hồi lâu nó thấy thinh thích, tay thằng Tửng hôm nay sao nóng ấm quá, nó chợt nhớ chuyện chú Bảy...Mở mắt, Sương buột miệng:
- Tửng nè, tụi mình...
- Gì?
- Mày nhớ bữa tao mày rình cô út với thầy Chương không?
- Nhớ chứ sao không.
- Mày bắt chước được hôn?
- Ừ. Thằng Tửng khoái gần chết, nó muốn rủ con nhỏ lâu rồi mà chưa có dịp, lúc nào cũng thấy nó cặp kè với thằng Đàng mà. Nó vuốt dần hai tay lên phía trên, tới háng nó dừng lại lâu hơn rồi đưa tay vô giữa chà chà hồi lâu, nó thấy thầy Chương làm như vậy.
Ngồi chồm hổm, thằng Tửng tuột quần con Sương bỏ qua một bên, thấy kỳ kỳ nó ngập ngừng:
- Sương nè!
- Gì?
- Sao của mày không có lông như cô út?
- Tao cũng hỏng biết nữa, chắc mai mốt tao lớn mới mọc.
Nghe có lý, thằng nhỏ đưa tay ve vuốt một hồi, ngón trỏ sẻ dọc hai mép chà lên chà xuống. Nó quì gối, cúi đầu xuống, lè lưỡi liếm nhè nhẹ hai bên mép rồi mới tới cái cục gì đang nhú lên, phập phồng. Liếm đã đời, theo đúng cách của thầy Chương nó đứng lên cởi cái quần đùi xuống, quì giữa hai chân Sương cầm con cặc đưa ngay miệng lồn kéo lên kéo xuống...
Con Sương khoái lắm, chỗ ngứa hổm rày đang được thằng bạn gãi gãi, hồn lâng lâng theo từng đường lưỡi ngang lưỡi dọc. Mở mắt ngóc đầu lên, nhìn thằng Tửng cầm con cặt kéo lên kéo xuống, nó biết thằng bạn sắp ấn vô...
Oành... đùng.
Hai đứa giựt mình ngồi bật dậy nhìn về phía đầu làng.
Tụi nó tái mặt. Lính sắp vô làng rồi. Hai đứa mặc vội quần rồi mạnh đứa nào chạy về nhà đó trốn.





- Con nhỏ kia, đứng lại.
Sương giựt mình quay lại, ngồi trên chiếc ghế gảy gọng ngoài sân cái chòi hoang là một ông lính mã-tà đang giơ tay ngoắc nó. Muốn bỏ chạy, nhưng nhìn khẩu súng đang nhịp nhịp Sương không dám. Riu ríu nó bước tới gần.
- Lại đây.
Tới gần, Sương thấy hắn khoảng tuổi 40, khuôn mặt bì bì đỏ ké, không biết vì nắng hay vì rượu. Giọng lè nhè, hắn ra lệnh :
- Ngước mặt lên.
Sợ sệt, Sương ngẩng đầu lên. Nhìn một hồi, ánh mắt tên mã-tà như dịu lại, vói tay xoa xoa đít Sương, hắn nói :
- Thấy em qua nhớ vợ qua quá.
-...
- Em giống vợ qua lắm.
-...
Ngồi trên ghế, tên lính một tay xoa đít Sương, một tay cởi nút quần hắn kéo con cu ra.
- Xa nhà lâu rồi, thấy em qua nhớ vợ, đừng làm qua buồn, qua giận.
Vừa nói hắn vừa nhịp nhịp cây súng. Nỗi sợ hải làm Sương đứng chết trân ngơ ngác không biết phải làm gì. Kéo Sương quì xuống, tên mã-tà một tay cầm con cặc xìu xìu, tay kia kéo đầu Sương tới gần, thấy con nhỏ nhìn lên ngơ ngác sợ sệt, hắn nói:
- Vợ qua thích mút kẹo lắm.
"Mút kẹo", Sương hiểu ý nó, cậu Bảy và thằng Tửng mút lồn mình chắc con gái cũng phải mút lại y như vậy. Nhìn con cu kê sát mặt nó thấy ghê ghê, nhưng phải mút quá không thì khó sống với tên lính.
Sương cầm con cặc rồi lè lưỡi liếm cái đầu vài cái, bàn tay nó thụt lên thụt xuống như đã làm với cậu Bảy. Chẳng bao lâu con cu tên lính cứng lên, bây giờ bự như cậu Bảy của nó.
- Vợ qua nó ngậm vô miệng rồi mút mút.
Sương nghe lời, há miệng ngậm con cu kéo ra đút vô một hồi, nó thấy khó chịu lắm, nhưng biết làm sao bây giờ.
Như đã đủ, tên mã-tà đẩy đầu Sương ra, kéo đứng dậy tuột quần con nhỏ, hai tay nắm đít kéo Sương té vào mình nó. Mất trớn Sương chúi mình, ngồi trên đùi tên lính.
Tên lính giang đùi, banh rộng hai chân con Sương ra, rồi tay cầm cặc tay kéo đít nó chỉa cái đầu vô lỗ rồi đưa hai tay bợ đít nó ghì mạnh.
Không còn thốn như lần với cậu Bảy nhưng Sương còn khó chịu lắm, gục đầu trên vai tên lính nó khóc nức nở. Đẩy hai tay ra vô vài cái cho con nhỏ quen dần, tên lính lòn tay qua hai cẳng Sương ôm eo ết con nhỏ lấy thế đứng dậy, rồi hảy đít cho con cặc vào sâu hơn.
- Á...á...
Sương nín khóc, miệng há hốc lấy hơi, nó thốn quá không chịu nổi.
Trong tư thế đứng, tên lính nắc một lúc rồi đi dần tới cái bàn gần đó. Buông con nhỏ ngã xuống bàn, hắn đứng dậy banh rộng chân Sương hì hục nắc. Hắn chơi cũng khá lâu mới ra, bỏ con nhỏ nằm tênh hênh trên bàn hắn bỏ đi.

Sương nằm đó rũ rượi, toàn thân rã rời.
Nghe tiếng động, Sương ngóc đầu ngước mắt nhìn, đứng trước cửa là hai thằng lính Pháp đang ngó nó chăm chăm. Thấy nó tỉnh dậy, hai thằng có vẻ khoái lắm chỉ trỏ nói huyên thuyên một hồi, rồi bước tới bàn.
Một thằng ôm mặt nó hun chùn chụt, thằng kia dí đầu vào lồn Sương. Nhắm mắt Sương thở dài, mong cho kiếp nạn qua mau. Thằng phía trên, miệng hun còn tay lần mở nút áo Sương, mân mê hai vú; thằng phía dưới, vạch hai mép bú liếm sâu vào trong hang lồn. Sự dịu dàng của hai tên lính Pháp làm Sương bớt sợ, rồi dần dần thấy thinh thích nó nằm yên nghe khoái lạc lan dần theo từng thớ thịt.
Đang mơ màng, có cái gì chỏi chỏi bên má làm Sương sực tỉnh, mở mắt nó thấy một con cu bự chảng chĩa ngay miệng, ngước mắt nhìn nó thấy tên lính Pháp cười cười như khuyến khích. Biết phải làm gì, Sương há miệng cho tên lính đẩy con cặc sâu vô. Thằng phía dưới cũng đứng dậy đút cặc nắc liên hồi, thằng trên thằng dưới chúng thi nhau quần Sương tơi tả.

Chưa kịp tỉnh hồn khi hai tên lính Pháp bỏ đi, Sương nghe nhiều tiếng xôn xao ngoài cửa, rồi thấy một đám lính Pháp bước vô nhìn mình hau háu. Sương chết điếng trong lòng, bao nhiêu tên này mà thi nhau đụ chắc nó chết quá.
Chưa biết làm sao, nó thấy đám lính vạt ra, rồi một thằng lính có vẻ là chỉ huy bước tới gần nhìn chăm chăm vào hạ thể nó. Tên sĩ quan nói lớn mấy tiếng gì đó rồi khoát tay đuổi đám lính ra ngoài, kéo tấm mành che cửa, nó mới bước tới quì gối chăm chú nhìn cái lồn trơ trụi của Sương, đưa tay sờ vuốt một hồi nó mới đứng dậy, vẻ mừng vui hiện rõ trên nét mặt tên sĩ quan.
Tên sĩ quan ôm mặt Sương hun hít, miệng nói líu lo, hớn hở. Thấy Sương ngơ ngác, nó đở con nhỏ ngồi dậy rồi tháo dây nịt cởi tụt quần xuống nắm cặc kéo ra, chỉ vào cái lồn trụi của Sương rồi chỉ vào con cu nó nói liên hồi. Nhìn con cu, Sương thấy lạ lùng, đang mệt gần đứt hơi nó cũng thấy tức cười, đưa tay nắm con cu tên sĩ quan Sương đưa mặt sát lại nhìn cho rõ. Con cu gì mà kỳ cục vậy cà, nó cũng trần trùi trụi không một cọng lông làm thuốc, cái đầu cong cong gật gù càng làm nó giống hệt đầu con gà nòi mới nhổ lông. Thì ra cũng có người trọc lóc nữa, không phải chỉ có một mình nó thôi, Sương ngẫm nghĩ.





Nghĩ tới đây, bà Thầu Phán Sương mỉm cười, nhớ tới cái đầu gà nòi ngày xưa.
Rồi tên sĩ quan dẫn bà theo hắn về Sàigòn, bỏ binh nghiệp chuyển sang buôn bán, hắn lấy bà làm vợ, một mực cung phụng nuông chiều. Sau này bà mới hiểu, chồng bà theo một giáo phái lạ lùng nào đó ở bên Pháp, họ rất tôn sùng những người đàn bà trơ trụi, coi chuyện ăn ở cùng người đàn bà như vậy rất hên, huống chi chồng bà cũng trọc lốc, nên hắn càng rất tin tưởng vào hai câu sấm :
"Thầy chùa" đụ được "ni cô"
Mua mai bán đắt tiền vô ào ào.
Nên mới bỏ nghiệp lính đi buôn.
Mà vợ chồng bà hên thiệt, buôn bán gì cũng sinh lời, chẳng bao lâu đã trở nên giàu có, ngay cả sau lúc chồng bà qua đời, số hên cũng tiếp tục theo bà đến ngày nay.
Trong đời sống lứa đôi, chồng bà cũng lạ lùng lắm, hắn thích chuyện tráo vợ đổi chồng. Từ một con nhỏ quê mùa chất phác, bà dần dần lột xác nổi danh "con gà trọc" trong giới ăn chơi, ngoài sáu tay cao thủ nổi danh Nam Kỳ Lục Cặc, "con gà trọc" của bà chưa biết nhường ai. Mà cũng lạ thiệt, đụ lăn đụ lốc đến nay gần 40 tuổi rồi mà trọc vẫn cứ trọc, cũng vẫn không mọc một cọng lông.
Đưa tay vuốt nhẹ "con gà", bà thỏa mãn, tài lộc của bà ở đây.


0 nhận xét to "Đời cô Sương hay Con gà trọc - Phần hai"

Đăng nhận xét

Nhãn

Blog Archive

Blog được thiết kế bởi Phùng Văn Minh