Nửa vòng kỷ niệm - Phần bốn

Tôi biết giờ phút ái ân sắp đến giữa hai chúng tôi, liền chồm lên thân thể của nhỏ, lấy tay kéo mền trên mặt nhỏ xuống, nhỏ nhìn tôi một giây rồi kéo đầu tôi xuống ôm hun.
 Nhỏ hun thật nồng nàn làm cho tôi thấy ngạc nhiên. Nói thiệt là tôi đã có bạn gái ở bên Canada rồi, nên tôi hơi ngại cái chuyên hun hít với người xa lạ. Đối với tôi, tình dục với người tôi không yêu thì dễ dàng nhưng hun hít trên miệng thì hơi khó, nhưng lúc đó nhỏ hun tôi thật tình tứ làm cho tôi không dám chống cự; cứ để yên cho nhỏ hun tự nhiên, còn tôi chỉ giả vờ như hun trả lại. Tôi còn nhớ tôi thật bình tỉnh, hơn bao giờ hết để mà có thể cảm nhận được sự lợt lạt trong phút ái ân này, mùi vị nước miếng của nhỏ không mấy thơm tho làm cho tôi có phần muốn rút lui nhiều hơn, nhưng tôi cũng ráng được. Nhỏ nhắm mắt còn tôi thì vẫn mở mắt, nhìn thấy nhỏ lim dim đôi mắt hưởng thụ, tôi lại nghĩ thầm, "chắc nhỏ thích tôi trắng trẻo đẹp trai..., nhỏ quả thật không đẹp để kiếm một người kha khá cỡ như tôi, đàn ông VN cày bẫm cuốc sâu nên có thân hình ốm yếu và nước da đen đúa thì chắc không bằng những người Việt kiều; vả lại đời của nhỏ chỉ quen biết được có mỗi lão già chắc cũng không thỏa mãn được gì cho nhỏ, nay gặp được tôi vừa trẻ và đẹp (?), chắc nhỏ vừa ý lắm. Với lại lúc đi chơi hội chợ nhỏ tỏ ra thân thiết với tôi như người tình, tôi càng tin tưởng là nhỏ thích tôi thực sự rồi."
Sau năm phút hun hun hít hít, tôi chủ động kéo tấm mền trên ngực của nhỏ xuống và lấy cái khăn lông quấn trên người của nhỏ ra. Tôi trở qua hun lên má nhỏ, hun lên mang tai nhỏ, hun xuống cổ nhỏ; nhỏ bắt đầu "ư... a" những tiếng rên trong cổ họng. Khi tôi cúi xuống hôn lên núm vú bé tí của nhỏ thì nhỏ nấc lên thành tiếng, hai tay nhỏ kẹp sát trên cổ tôi, lần mò trên đầu tóc tôi tạo thành lọn vòng quanh các ngón. Tôi biết nhỏ đã hứng tình lắm rồi liền lần tay xuống định mò chỗ kín của nhỏ. Bàn tay tôi lướt qua bụng để xuống bên dưới một tất nơi có đám lông mu thu gọn thành chùm và khối thịt mềm mại u u. Tôi chỉ kịp sờ thấy cửa mình nhỏ ướt mem thì nhỏ giơ tay tán vào mặt tôi một cái "bốp". Tôi giật mình kinh ngạc vì một cái tát bất ngờ. Tôi rờ tay lên má, mắt tròn xoe như muốn hỏi, "tại sao?". Nhỏ nhìn tôi không trả lời, lúc đó tôi còn tưởng nhỏ giỡn chơi với tôi nên định rờ thêm lần nữa, nhưng nhỏ bỗng đẩy tôi ra nói:
- Em không thích người ta làm vậy.
Tôi hỏi :
- Sao vậy?
Nhỏ chỉ đáp là "không thích" nhưng không giải thích vì sao. Đành vậy thôi, nhỏ không chịu thì tôi không làm.
Tôi tiếp tục hun lên ngực, nhưng nhỏ kéo tôi lên trên để hun môi, tôi lại hơi ngại cái mùi vị xa lạ nhưng thôi kệ. Nhỏ cố đưa lưỡi ra mời mọc, nhưng tôi cũng cố tình tránh né, chỉ chạm lấy vành môi lấy lệ. Lúc đó tôi lần mò dưới đùi nhỏ để dang chúng ra hai bên và chen dương vật của mình vào cửa mình của nhỏ. Nhỏ nấc lên thành tiếng khi đầu cu tôi chạm vào mép thịt đã được bôi trơn vì nước nhờn. Tôi bắt đầu đưa đẩy để vào sâu hơn thì phát hiện chim của nhỏ hơi bé so với dương vật của tôi. Tôi thấy hơi đau rát ở nơi típ vì bao qui đầu tôi chưa cắt, cảm giác đó như có lớp da bị truột ngược ra sau. Đau lắm. Nhỏ Nương thì có vẻ sung sướng với cảm giác này nên đưa gót chân ấn mạnh đôi mông tôi xuống, nhỏ còn ôm ghì lấy tôi để miết sâu vào, trong khi đó thì nhỏ hun tôi thật mạnh, tìm cách nút mạnh vào lưỡi tôi. Còn tôi thì hơi miễn cưỡng, đầu óc ráo hoảnh cứ cứ lo nhìn mặt nhỏ một cách trơ tráo.
Một lúc sau thấy cửa mình nhỏ tiết ra nhiều chất nhờn, tôi bèn thúc mình về phía trước thật mạnh. Dương vật tôi trơn trợt như mật ngọt rót vào chai đi sâu vào tận đáy; nhỏ Nương cong mình hứng chịu một cách sung sướng. Chim của nhỏ hẹp lại cạn nên tôi lắc vài cái đã thấy đỉnh đầu đụng vào cổ tử cung. Nhỏ hứng tình quá đổi cong mình đưa hai chân lên cao kẹp chặt lấy lưng tôi và nhấc mông lên chừng 5 phân. Tôi gồng mình chống hai gối chịu lại mặc nhiên cho nhỏ đưa đẩy ở bên dưới. Tôi đoán rằng nhỏ bỏ lão già ở Vũng Tàu vào đây đã lâu, và nhỏ cũng không hề "đi khách" cho nên cũng thèm khát dục tình bấy lâu, nay gặp tôi cũng không tệ, nên nhỏ chấp nhận ngay không cần đến một đồng xu cắc bạc nào bù đắp.
Nhỏ đu mình trên người tôi đưa đẩy càng lúc càng nhanh. Tôi biết rằng nhỏ đang cố tình làm cho mau xuất tinh, nhỏ thừa biết phải làm sao để đạt được điều đó. Nước nhờn trong người nhỏ tuôn ra làm trơn lùi dương vật. Tôi nhìn nhỏ trân tráo thèm khát được sung sướng giống như vậy; nhỏ càng rên to, lúc lắc cái đầu, lim dim đôi mắt. Tôi bỗng thấy sung sướng vô cùng, không phải sướng thể xác mà là sướng tinh thần, sướng vì nhìn thấy nhỏ quằn quại dưới mình tôi, sướng vì mình có thể thỏa mãn dục tình cho nhỏ bấy lâu nay thèm khát. Chẳng bao lâu thì nhỏ bậm hai môi chặt lại tưởng như bật ra thành máu, nhỏ rên hừ hừ trong cổ họng để kết thúc một tràng khoái cảm tột cùng. Chân tay co giựt. Lúc đó tôi khá bình tỉnh để cảm giác chim của nhỏ đang co bóp dương vật tôi từng đợt một cho tới tắt hẳn. Xong xuôi, nhỏ nằm lịm đi, ngoẻo đầu sang một bên thở. Tôi cũng nằm im chờ nhỏ nghỉ mệt. Không đầy một phút sau, nhỏ bắt đầu bắt nhịp cho tôi đưa đẩy trên mình nhỏ. Lúc đầu tôi còn làm nhẹ nhưng lâu lâu tôi thúc mạnh thì nhỏ lại rên to hơn; tôi hứng chí làm nhẹ vài ba cái rồi thúc mạnh một cái để nghe tiếng nấc của nhỏ vang lên bên tai.
Một lúc sau nhỏ không còn nấc ngắt đoạn nữa mà nấc thành chuỗi dài, tôi càng kích động bởi tiếng rên rỉ đó thì càng hăng hái vẩy vùng. Nhỏ cũng hẩy mình lên tiếp ứng với tôi, hai lát thịt ướt đẫm mồ hôi dập vào nhau tạo thành âm vang của nhục dục, nhợp nhạp. Chiếc giường cây yếu ớt như chịu không nổi dưới sức đẩy của hai người dập vào tường tạo những tiếng "lành cành" khô khốc. Cuối cùng thì tôi cũng kềm không nổi, cong mình xuất một loạt tinh dịch vào trong người nhỏ và gục xuống thở dồn. Tôi nằm im đó cho tới khi dương vật teo nhỏ lại thì rút ra ngoài. Nhỏ đẩy tôi sang bên rồi kéo mền đắp lại, tôi thì lồm cồm ngồi dậy vuột áo mưa ra; bên ngoài nhớp nhúa chất nhờn của nhỏ, còn bên trong thì toàn là tinh dịch trắng đục, lợn cợn. Tôi cuộn tròn nó trong gói giấy và quăng vào thùng rác. Lúc tôi quay đầu trở lại thì nhỏ đã trùm mền kín mít. Tôi vói tay tắt đèn và rón rén nằm sát cạnh giường, cách xa nhỏ khoảng hai gang tay. Không gian trở nên yên ắng, cơn buồn ngủ lại kéo sụp mí mắt tôi và tôi bắt đầu ngủ. Bỗng một cơ thể ấm áp đặt sát bên tôi, lấy mền phủ lên thân thể trần truồng của tôi. Thì ra tôi mới biết nhỏ còn chưa ngủ, chỉ hơi mắc cỡ khi làm tình với một người xa lạ mà nhỏ chưa bao giờ quen biết. Tuy tôi khá buồn ngủ nhưng cũng cảm giác được làn da thịt của nhỏ kề sát bên tôi, mát mẻ. Thời gian trôi lặng lẽ... tiếng hơi thở của cả hai đều đều cùng tiếng máy lạnh chạy sè sè đưa chúng tôi từ từ đi vào giấc điệp.
Tiếng gà gáy, tiếng xe cộ ồn ào đã đánh thức tôi dậy. Lúc đầu tôi cứ ngỡ mình đang trong mơ, nhưng rõ ràng là tôi đang nằm cạnh một cô gái chỉ lần đầu tiên gặp mặt. Cái cảm giác đó thật là khiêu khích đối với tôi. Tôi trở mình sang để nhìn nhỏ ; nhỏ vẫn còn hơi thở đều đều, bầu ngực vun cao bắt nhịp lên xuống theo khí quản, hai núm vú bé tí màu nâu nhạt dựng cao như đang chào tôi. Tôi nhìn mặt nhỏ và chợt thấy khuôn diện của nhỏ không tệ như lúc tôi vừa mới gặp nên tự hỏi, "Chả lẽ nhìn lâu thì quen mắt, ở lâu thì sanh tình." Nhưng tôi tự trấn an mình, "Không đâu, tôi không thể nào có cảm giác với nhỏ được. Rõ ràng là tôi đã có bạn gái ở Canada đang chờ tôi mà!". Tôi cố gắng xua đi ý nghĩ kỳ lạ đó và ôn lại những gì chúng tôi có với nhau đêm qua để coi đây chỉ là một kỷ niệm đẹp, để mai sau này khi tôi trở về Canada thì vẫn nhớ tới một đêm tuyệt đẹp với người con gái một lần quen biết và không bao giờ gặp lại.
Nhỏ bỗng mở mắt ra nhìn tôi, nói :
- Sao anh nhìn em vậy?
Tôi ngượng ngụng tránh đi ánh mắt tò mò của nhỏ :
- Đâu có, anh cũng vừa mới thức dậy thôi.
Tôi đánh trống lãng
- Mấy giờ rồi, em biết không?
Có lẽ vì câu nói đó mà nhỏ biết tôi và nhỏ sắp phải chia tay để trở về nơi của mỗi người. Nhỏ và tôi đều thừa biết đây chỉ là một cuộc tình sớm nở tối tàn, không có lời hứa hẹn nào. Nhỏ tự động hiến dâng cho tôi không cần phải đòi hỏi tiền bạc gì, thậm chí tiền khách sạn cũng do nhỏ trả, rõ ràng cho thấy tấm chân tình của nhỏ đối với tôi. Đều đó càng rõ ràng hơn khi nhỏ chủ động ôm lấy tôi để mời gọi một cuộc ái ân sau cùng. Trong lòng tôi lúc đó không mải may một dục tính nào mà chỉ muốn đáp lại tấm lòng của nhỏ dành cho tôi cả trọn đêm qua.
Tôi ôm nhỏ hun, không như trước tôi hun nhỏ thực sự như hun chính người bạn gái của tôi vậy. Chúng tôi lại quyện vào nhau, biến hai thành một. Một lát sau khi đã hứng tình, nhỏ đẩy tôi ra và mang vào cho tôi cái áo mưa, nhỏ lại chủ động lấy bàn tay tôi đặt lên âm hộ của nhỏ. Tôi mân mê nhỏ thực sự, là do xuất phát từ sự cảm động hoàn toàn chứ không hề muốn thỏa mãn dục tính của một thằng đi chơi gái. Sau đó tôi đặt mình vào trong mình nhỏ, nhỏ lại quằn quại dưới cơ thể của tôi; tôi ôm gọn nhỏ trong vòng tay và thực hiện lại bài bản đi ngón vào sâu trong người nhỏ. Nhỏ nhịp theo điệu nhịp của tôi, cả hai lại hòa lẫn với tiếng rên một trầm, một bỗng vang vang khắp phòng. Nhỏ xuất tinh trước, nhưng tôi ráng kềm lại bởi vì tôi muốn cho nhỏ một kỷ niệm tuyệt vời để nhỏ nhớ mãi về tôi, về một người tình chỉ mới gặp lần đầu nhưng tới chết cũng không quên. Cuối cùng thì tôi cũng thỏa mãn, nhưng tiếc rẻ thì đúng hơn vì tôi biết rằng tôi có thể sẽ không gặp lại nhỏ nữa.
Chúng tôi quyết định tắm chung một lần cuối. Lúc này tôi có dịp chiêm ngưỡng được toàn bộ thân thể của nhỏ Nương. Tuy dung diện nhỏ không đẹp, nhưng thân thể xuân thời phát triễn đầy đủ làm cho nhỏ thật hấp dẫn, tràn trề một sức sống tuổi trẻ. Lúc đó tôi lại cầm lòng không đậu... Chúng tôi làm tình thêm lần nữa dưới vòi nước mát. Tinh dịch của tôi có phần đã khô cạn vì 3 lần trong một đêm, nhưng rõ ràng tinh thần tôi thoải mái hơn bao giờ hết.
Sau đó chúng tôi mặc lại bộ quần áo cũ hôm qua (nhỏ mặc quần jeans và áo sơ mi trắng) và trở xuống dưới lầu. Nhỏ lấy lại hai tờ giấy chứng minh nhân dân, lúc này tôi mới tự hỏi, "Tại sao nhỏ có tới hai tờ giấy chứng minh nhân dân, tôi đoán chắc là nhỏ mượn của ai đó, nhưng tôi không hề hỏi lý do tại sao nhỏ lại luôn mang nó trong mình. Có phải nhỏ từng 'đi khách' nên luôn chuẩn bị như thế, nhưng cuối cùng tôi kết luận là không phải bởi vì tôi nhớ rằng lúc nhỏ mượn tiền người dì, tôi thấy nhỏ lấy luôn tờ giấy chứng minh ở trong đó, chắc có lẽ đó là của người dượng."
Chúng tôi bước ra khách sạn thì trời đã sáng bửng. Xe cộ chạy trên đường đông nghẹt. Tôi định rủ nhỏ đi ăn sáng để níu kéo thời gian bên nhau, nhưng không biết sao lại không mở lời được. Nhỏ cũng ngồi thừ chẳng nói năng chi. Chiếc xe lôi chở chúng tôi và chiếc xe đạp bể bánh về nhà dì của nhỏ. Xe đậu lại trước cửa, nhỏ bước xuống xe, vói tay nắm lấy tay tôi bóp mạnh như nhắn nhũ điều gì, chợt làm tôi bồi hồi xúc cảm. Nhỏ quay lưng dắt xe đạp bước vào trong hẽm, tôi ngồi trên xe lôi vẫn cố ngoái đầu lại nhìn nhỏ một lần nữa...rồi khuất bóng.
Sau đó tôi tưởng đâu có dịp tìm kiếm nhỏ nữa để trả lại số tiền mà nhỏ đã mướn khách sạn cho tôi, và để trả cái nợ tình nhỏ đã ban cho tôi; nhưng vì cớ này cớ kia tôi không có dịp ra thăm nhỏ nữa. Tôi trở về Canada mà lòng chơi vơi khó tả, nhớ tới nhỏ da diết, lại nhớ tới câu thơ Nam Bộ thật đúng với tâm trạng :
"Cần Thơ gạo trắng nước trong, ai đi tới đó lòng không muốn về."
Quả thiệt tôi không muốn về, tôi muốn ở lại để trả nợ cho nhỏ bởi vì tôi cảm thấy thiếu nhỏ nhiều, tuy số tiền đó đối với tôi không lớn lắm, nhưng nó thật khổng lồ đối với người dân nghèo như nhỏ.
Tôi thầm nghĩ, "Không biết nhỏ có trả lại cho dì của nhỏ số tiền đó được không, không biết sau này tôi có dịp trở lại VN để tìm nhỏ? Dẫu có đi nữa thì không biết nhỏ có còn làm ở nhà hàng Thùy Linh hay đã trôi dạc về phương trời nào đó???"
Tôi bây giờ thật tình muốn biết nhỏ ra sao, có còn ở nơi đó, có còn làm việc đó, có còn nhớ về tôi, về người tình một đêm không? Hay chỉ có mình tôi là ngồi đây nhớ tới nhỏ để rồi phải viết lại hết những kỷ niệm buồn cho người đời phán xét. Tôi mong rằng câu chuyện này sẽ truyền đến tay của nhỏ, để nhỏ đọc lại hết những lời tâm sự của tôi, để hiểu hết tất cả nỗi lòng của một người ở bên kia nửa vòng trái đất còn đang ngậm ngùi. Ai ơi có về đất Cần Thơ
Cho tôi gởi gấm chút tình hờ
Người ấy giờ đây còn mong nhớ?
Chớ kẻ bên này vẫn còn mơ


0 nhận xét to "Nửa vòng kỷ niệm - Phần bốn"

Đăng nhận xét

Nhãn

Blog Archive

Blog được thiết kế bởi Phùng Văn Minh