Trôi theo dòng đời - Phần 4


Ba Du vì nấn ná nên kẹt lại ở Đà Nẵng. Tháng 4/75 hàng trăm ngàn người rùng rùng bỏ nước ra đi. Vì không liên lạc được với ba Du nên hai mẹ con đành phải ở lại không di tản ra nước ngoài.

Đến cuối tháng 5/75 khi mà cả nước lọt vào tay Cách Mạng, thì gia đình Du mới được đoàn tụ.
Hè năm đó Du tốt nghiệp 12, mặc dù rất là khó khăn vì xã hội biến động, đồng thời các con em gia đình có công với chế độ mới được nâng đỡ ưu tiên thêm điểm. Cuối cùng thì Du cũng vào được Đại học Bách Khoa theo như ý muốn.
Ba Du thì chán nản không còn muốn đi làm nữa. Hai vợ chồng mua một căn nhà mới ở quận Ba để hàng xóm không ai biết nhiều về mình, rồi mở tiệm tạp hoá, buôn bán qua ngày.
Hàng ngày sau khi tan trường Du phụ ba má coi tiệm, cuối tuần sách máy hình đi chụp dạo ở chùa Vĩnh Nghiêm kiếm thêm tiền tiêu vặt..





..Trong đợt phát động chiến dịch "lao động là vinh quang". Các người trong lứa tuổi lao động ở phường không phải là công nhân viên biên chế của nhà nước thì phải tham gia lao động thủy lợi một tháng. Ba Du còn trong độ tuổi lao động nên phải đi, nếu không phải kiếm người trả tiền đi thế. Cũng vì nhân dịp Hè được nghỉ học nên Du đề nghị với ba má để Du đi. Trớ trêu thay dẫn đầu đoàn thủy lợi lại là Bích Ngọc bí thư chi đoàn phường.
Bích Ngọc năm nay đã 18 tuổi. Lúc Bích Ngọc mới được sáu tuổi, thì cha Bích Ngọc bị bắt đày ra Côn Đảo vì tội nằm vùng. Do phải giúp mẹ kiếm tiền sinh sống nuôi các em, nên năm 12 tuổi Bích Ngọc nghỉ học đi ở đợ cho nhà của Du. Đến khi S.G lọt vào tay CM, thì cha Bích Ngọc mới được về S.G, làm chủ tịch của một phường. Thời thế thay đổi Ngọc nghiễm nhiên trở thành cô bí thư chi đoàn thanh niên phường.
Gặp Du Bích Ngọc mừng rỡ nói như reo :
- Ủa cậu Du cũng đi thủy lợi hả?
Như chợt thấy mình lỡ lời quen miệng gọi Du bằng cậu Ngọc tiếp lời :
- Du cũng ở phường này hả, sao bây giờ Ngọc mới thấy?
- Mới dọn về đây được vài tháng thôi mà.
Du trả lời nhát gừng. Thấy không tiện trò chuyện nhiều trong lúc này. Ngọc chào Du, để tiếp tục sắp xếp chỗ cho đoàn người.
Chiếc xe bus bắt đầu lăn bánh hướng về nông trường Lê Minh Xuân, sau khi mọi người đã yên vị.
Tại nông trường hàng ngày các tổ chia nhau dùng sức người đào đất để làm công việc dẫn thủy nhập điền một cách mù quáng vô kế hoạch, của các trí óc sáng tạo, siêu việt ( sic!)..
..Đứng trên bờ kinh nhìn Du cởi trần với thân hình lực lưỡng, thoăn thoắt vừa đào vừa bắn những cục đất. Những giọt mồ hôi lấm tấm lăn trên khuôn ngực rắn chắc. Chiếc quần cụt ngấm nước hằn lên dấu quần lót, còn ở phía trước thì nổi u lên một cục làm Bích Ngọc nhớ lại mồn một cái lần đầu tiên nhìn thấy dương vật của người đàn ông, mà cái đó chính là của cậu chủ nhỏ mình, cùng với hình ảnh làm tình điên cuồng của Du và cô giáo Khanh năm xưa.
Bất giác Ngọc bỗng cảm thấy rạo rực. Thì ra cái bóng người mà Du ngờ ngợ đang rình trên gác lửng nhà Du năm xưa là Ngọc.
Tối hôm nay cũng như mọi ngày, sau khi kiểm điểm xong công tác trong ngày. Mọi người được tự do, họp lại thành từng nhóm theo ý thích của mình, tốp thì tụm lại đàn ca, người thì về lán của mình nghỉ ngơi sau một ngày lao động mệt nhọc.
Khí trời tối nay oi ả, Du định đi dạo một vòng rồi về ngủ, thì Ngọc tiến lại
- Du chưa về nghỉ sao?
- Chưa định đi dạo một vòng, rồi mới về ngủ.
- Vậy thì đi ăn chè, hay uống cà phê với Ngọc nhen.
Như không để Du từ chối, Ngọc quay lưng bước đi.
Ở cách lán trại của nhóm thanh niên lao động hai con kinh, là căn nhà lá của ông Tám rỗ chẳng biết hai vợ chồng ông ở đây bao giờ, chỉ biết gia đình ông ta sống nhờ mấy luống khoai. Từ lúc có đám thủy lợi kéo tới, vợ chồng ông dựng một cái chòi, và đóng mấy bộ bàn ghế, mở quán cà phê kiêm luôn bán chè do bà vợ đảm trách, còn ông thì bữa nào hứng lên là ngồi cà kê, kể chuyện thời trai trẻ của ông cho đám thanh niên nghe.
Du và Ngọc nhập vào đám thanh niên tới trước, vừa ăn chè khoai, vừa nghe lão Tám kể về sự tích cái mặt rỗ của lão.
Bên ngoài trời bỗng dưng mưa lâm râm, đến khi trời tạnh mưa, câu chuyện lão Tám vẫn chưa dứt. Dưới ánh đèn dầu lúc này Du mới nhìn kỹ Ngọc quả khác xa hình ảnh gầy gò nhỏ bé khi mới tới nhà Du. Bây giờ thì thân hình Ngọc nẩy nở trọn vẹn, hai cặp vú no tròn căng phồng dưới làn vải áo
- Thôi mình về đi.
Tiếng Ngọc đưa Du về thực tại, làm Du ấp úng nói nhanh
- Ahh uhm.. Ừ thì về.
Con đường đắp cao bằng đất bùn đi về lán vì cơn mưa bất thường hồi nãy bây giờ trở nên trơn trượt. Du nghĩ thầm :
" May mà mình là người có học võ nếu không chắc đã trượt té rồi".
Chưa dứt ý nghĩ thì bàn tay mát lạnh của Ngọc đã chộp lấy cánh tay Du thân hình loạng choạng cố lấy lại thăng bằng. Một mình đi đã khó, bây giờ còn bị Ngọc bất thình lình níu lấy một bên tay khiến Du đổ nhào về phía Ngọc. Cả hai té lăn xuống chân con đường.
Sau khi lăn mấy vòng vào bụi sắn gần đó, bất ngờ người Du nằm đè lên Ngọc. Hơi thở hai người phà lẫn vào nhau, đồng thời các bộ phận nhạy cảm cạ vào nhau, làm cả hai ngây ra, nằm lặng im trong vài giây. Ngọc đột nhiên chủ động quàng tay kéo cổ Du xuống sát mặt mình, để đi tìm bờ môi ấm áp của Du. Hai cái lưỡi bên liếm, bên nút say sưa quấn chặt lấy nhau, bàn tay Du như một phản xạ mở vội hàng nút áo bà ba của Ngọc một cách nhanh chóng.
Không đầy mười giây bộ ngực căng phồng mờ ảo đã hiện ra dưới ánh trăng, bàn tay Du kéo chệch cái áo ngực được đan bằng móc lên, bóp liên tục vào bầu vú tròn to như trái dừa xiêm của Ngọc, mông Du hẩy tới để con cặc cấn vào lồn Ngọc. Bên dưới Ngọc vẫn say sưa nút lấy lưỡi Du, nhưng thân hình bắt đầu uốn éo để con cặc Du chà sát nhiều hơn lên mu lồn của mình.
Miệng Du bắt đầu di chuyển xuống cổ, ngực rồi dừng lại ở bầu vú bú, nút say sưa. Tay Du kéo trễ chiếc quần thun đen của Ngọc rồi dùng ngón chân kéo tiếp cho nó tuột hẳn ra, Ngọc hưởng ứng cong đít, tay lần mở nút quần của Du.
Chẳng mấy chốc cả hai đã trần truồng, ôm chặt lấy nhau lăn lộn, bùn sình dính bê bết lên thân hình cả hai. Cái lạnh của đất bùn làm Ngọc càng áp chặt vào người Du để tìm hơi ấm. Du dùng chân mình vẹt hai chân Ngọc banh ra, nhấp nhẹ vài cái để đầu khấc mấp mé vào cửa mình ướt át đón chờ của Ngọc.
Ọt.. Con cặc dễ dàng vào được nửa khúc, vì giòng nước trơn nhớt không ngừng rỉ ra từ trong hang động thâm sâu của Ngọc. Du cứ đinh ninh là giống như Trinh, nếu tiếp tục nhấn nữa thì sẽ bị cản lại bởi lớp màng trinh. Nhưng lạ thay tuy càng vào sâu càng chật chội nhưng không bị một sự cản trở nào.
Ngọc bắt đầu rên rỉ hai tay ghì chặt lưng Du.
- Oohhh.. Aaaahhh..Thương em nhiều đi Du.
Du cong người hẩy mạnh một cái, cả con cặc dài ngoằng của Du nằm gọn trong lồn Ngọc rít lên :
- Aíii.. Anh ơi..
Du để yên vài giây, bắt đầu kéo từ từ ra gần hết, rồi thúc mạnh vào, khiến lồn Ngọc lại tiếp tục ứa nước nhờn.
Cứ thế chừng mấy chục cái Du bắt đầu tăng tốc độ nhanh dần, cái đầu khấc cong cong một lần nữa lại làm điêu đứng người ân ái cùng Du. Mà người này bữa nay là Bích Ngọc, cô bí thư chi đoàn phường.
- Aaaahhh.. anh ơi.. em... Ngọc.. sươớơơng ..
Cứ liên tục nắc như thế khoảng mười phút. Du nằm nghiêng mình xuống đất bên cạnh Ngọc, tay nhấc bổng một chân Ngọc lên cao, tiếp tục nắc đẩy, tiếng nhóp nhép của hai thân thể dính đầy bùn, cùng tiếng nước trong lồn Ngọc bị con cặc Du kéo ra đẩy vô nghe rõ mồn một trong khung cảnh thanh vắng..
Pheẹtttt.. Ngọc trân mình ào ạt xuất ra giòng khí trắng sệt. Miệng không ngớt rên nho nhỏ
- Aaahhhh...Uuuuhhhh... Uuuhhhh..
Du vẫn hì hục nắc, mỗi lần kéo cặc ra là mang theo luôn giòng khí trắng của Ngọc. Ngọc bây giờ như người lên đồng tay đập lia lịa xuống mặt bùn, đầu lắc qua lắc lại làm bùn dính bê bết lên mặt, lên tóc. Được một lúc Ngọc nằm im bất động, dưới ánh trăng soi Du thấy khuôn mặt Ngọc rạng rỡ, thỏa mãn. Bất giác Du cũng rùng mình nhấn ngập con cặc ướt nhép của mình vào sâu tối đa trong lồn Ngọc, rồi phóng ra từng đợt tinh trùng mạnh đến nỗi Ngọc cũng cảm thấy được..
..Để yên con cặc trong Ngọc, một tay Du quàng qua ôm Ngọc vuốt ve mơn trớn bầu vú còn căng cứng. Cả hai yên lặng một lúc thì Ngọc thì thào :
- Chết rồi mình mẩy, quần áo dơ hết rồi làm sao hả Du?
Du phì cười :
- Bí thư chi đoàn mà không biết cách sáng tạo giải quyết hả?
- Còn nói nữa cũng tại Du hết.
- Không sao đâu lát nữa đi vòng tới kinh của phường 3 quận Bình Thạnh. Họ mới tới đào, ngày hôm nay nước còn thấp lắm, tắm giặt, ở đó là được rồi.
Ngọc ngồi dậy mặc vội quần áo, kéo tay Du
- Vậy thì mình đi mau trời cũng sắp khuya rồi.
Vừa tới con kinh Ngọc cởi phăng quần áo nhảy ùm xuống, Du cũng nhảy xuống theo. Đúng như Du nói nước chỉ ngang bụng Ngọc.
Sau một hồi nhúng nước chà vuốt lớp bùn trên mình, những đường cong trên thân hình Ngọc nổi bật lên dưới ánh sáng yếu ớt của vầng trăng khiến con cặc Du lại cương cứng lên nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Du tiến lại dùng tay chà khắp nơi trên mình Ngọc, kéo nhẹ Ngọc vào chân kinh. Lúc nãy vì vội vã Ngọc chỉ cảm giác chứ không nhìn thấy con cặc của Du. Bây giờ thì nó đang lồ lộ oai hùng chỉa thẳng tới trước với cái đầu khấc cong cong. Hình ảnh mà cách đây vài năm Ngọc đã được trông thấy, có điều hôm nay hình như nó dài ra và to thêm một chút.
Ngọc nghĩ thầm : "Cũng may mà mình đã bị mất trinh từ trước với tên bí thư quận, nếu không ngày hôm nay chắc không được sướng như vậy"
Ngọc nhẹ nhàng lấy tay nắm lấy nó sục liên tục vài cái rồi quỳ xuống đưa nó vào miệng chậm chạp mút liếm, như đang mút cây cà rem quá khổ, mùi khí sau lần truy hoan vừa rồi còn sót lại hăng hăng toả vào mũi Ngọc. Mấy lần Ngọc cố đưa hết con cặc Du vào họng như đã từng nuốt chửng cái dương vật khiêm tốn của tên bí thư quận ủy. Nhưng cứ đến hai phần ba chiều dài là muốn buồn nôn, đành phải nhả ra.
Được Ngọc bú liếm một lúc lâu, con cặc Du đã phồng to hết cở Du liền xoay người Ngọc lại một tay ấn lưng để Ngọc chổng mông về phía mình, hai tay Ngọc chống vào chân kinh để khỏi té. Du cầm con cặc dúi vào lồn Ngọc, một số tinh dịch lúc nãy của cả hai vẫn còn nằm trong lồn nên con cặc Du đi vào rất trơn tru.
Tuy nhiên lần này con cặc Du chưa vào hết bên trong thì Ngọc rên lên :
- Từ từ nhẹ thôi Du ơi! Đừng làm đau em..
Một tay Ngọc vòng ra sau chặn ngay bọng đái của Du để con cặc Du không đâm tới quá sâu đụng mạnh vào tử cung của mình. Thấy Ngọc đau, Du cũng nương nhẹ chỉ kéo ra dập vào có chừng mức.
Tay Du vươn ra trước nắm lấy vú Ngọc vừa bóp vừa se đầu vú, mông vẫn nhịp nhàng hẩy nắc. Được một lúc hai tay Ngọc bấu chặt vào bờ kinh cào cấu miệng bắt đầu lúc rên, lúc nói lảm nhảm.
Đang sướng Du bất chợt rút con cặc ướt nhẹp ra thay thế bằng ngón tay, còn con cặc thì xoa quanh lỗ đít Ngọc để rồi từ từ ấn vào, làm Ngọc hơi hoảng
- Đừng Du ơi đau chết em..
Du chồm người lên lưng Ngọc dùng lưỡi ngoáy vài cái vào lỗ tai rồi thì thầm :
- Không sao đâu sướng lắm.. Tin Du đi.
Ngón tay Du không ngừng móc ngoáy lồn Ngọc để đánh lừa cảm giác của Ngọc, trong khi con cặc càng lúc càng vào sâu thêm, cứ nông dần như thế chẳng bao lâu con cặc Du đã ngập vào tận gốc. Mười ngón tay bấu chặt vào bờ kinh, Ngọc đón chờ cái đau giống như cái hôm mà tên bí thư quận đè nàng ra để chiếm đoạt cái trinh trắng. Nhưng sự việc lại không như Ngọc sợ, sau khi nhận thấy cái của nợ của Du đã lút cán bên trong cái cảm giác tê tái giảm dần, và sau vài cái kéo đẩy nhẹ nhàng, lỗ đít Ngọc nở rộng thêm nên sự ra vào giờ đây dễ dàng hơn.
Cảm giác sướng khoái lại tràn vào thân thể, tay Ngọc thay thế tay Du tự day hột le mình để tăng phần khoái lạc miệng bắt đầu rên rỉ.
- Uuhhhh.. Uuhhhh.. nhanh nữa đi anh ơi..sướng quá điiii..
Hai tay Du vươn tới trước nắm chặt hai quả dừa đang lắc lư bởi những cái hẩy tới của mình, xoa bóp không ngừng. Tuy được đâm hết cỡ duơng vật của mình ra vào cái lỗ chật chội. Nhưng gần nửa tiếng đồng hồ nhấp nhổm mồ hôi bắt đầu đổ ra như tắm, rơi đầy xuống lưng Ngọc, mà con cặc Du vẫn chưa chịu nhả đạn. Ngược lại Ngọc thì tay chân đã bắt chuồn chuồn hai lần rồi, nên thân thể rã rời, chỉ muốn nằm lăn ra đất im lặng để tận hưởng những dư âm vang vọng trong thân thể.
"Điệu này tới khuya cũng chưa chắc yên với Du". Nghĩ vậy Ngọc nói :
- Du ơi đổi kiểu khác đi nhen
- Ngọc muốn sao?
- Du lấy nó ra đi.
Du nghe lời kéo con cặc ra. Ngọc quay lại đẩy Du dựa vào bờ kinh, nắm lấy con cặc sục nhanh mấy cái đưa lên miệng, le lưỡi đánh nhẹ xung quanh cái đầu khấc, rồi mới bắt đầu mút, mỗi lần mút Ngọc lại dùng lưỡi miết vô con cặc, sự cọ sát này làm Du sướng tê người. Được chừng năm phút máu bắt đầu dồn lên đầu cặc
- Sướơng.. quá.. Aaahhh.. Du sắp ra rồi. Ngọc thấy vậy liền nhả con cặc Du ra lấy hai bầu vú kẹp con cặc Du vào giữa rồi day bầu vú cho nó chà vào con cặc, Du hưởng ứng nắc liên tục, với cảm giác mới lạ này Du chỉ nhấp nhổm chục cái thì trân mình gào lên
- Aaahhhh.. Du .. Ra nè..
Một giòng khí nóng hổi đầu tiên bắn mạnh lên mặt Ngọc. Ngọc nhanh như chớp nắm chặt lấy con cặc của Du đưa vào miệng, sục thật nhanh để đón lấy những đợt kế tiếp. Khiến Du phải gồng mình lên vì sướng.
Sau khi nuốt hết vào bụng Ngọc còn le lưỡi liếm mút cho thật sạch sẽ, rồi cả hai bò lên kinh nằm vật ra thở dốc.
- Dữ hôn thiệt là lì lợm, hành người ta muốn chết luôn hà. Thấy Ngọc nũng nịu. Du dùng tay mơn trơn vuốt ve khắp người Ngọc cười nói :
- Ai biểu chơi với người tên là "Đại Du" làm chi.
Cả hai cùng cười khúc khích. Đột nhiên Ngọc la lên
- Thôi chết! quần áo em trôi đâu mất rồi!!!..
Cả hai lại phải nhảy xuống kinh, lội bì bõm để kiếm quần áo. Đến khi cả hai mò được về tới lán của mình thì mọi người đã say sưa ngủ..

Suốt thời gian lao động ở nông trường, cứ có dịp là Ngọc với Du dính chặt với nhau, với đủ kiểu, đủ các tư thế. Vì sáng phải lao động, chiều tối thì bị Ngọc vắt sữa, ăn uống thì không đủ bổ dưỡng nên người Du bắt đầu sút đi, còn Ngọc thì cứ mơn mởn ra. Cũng may thời gian lao động chấm dứt. Hai người mới rời nhau ra được. Tuy hai người rất cẩn thận, kín đáo. Vẫn có một người cố tâm rình rập, để ý tới, nhưng không bắt được quả tang nên hắn hậm hực lắm.
Về tới địa phương việc quan hệ trai gái của Ngọc bị tên Giao, người mà lúc nào cũng muốn dành cái chức bí thư Chi Đoàn để bon chen, tiến thân làm rùm beng. Hắn mang ra trước Chi Đoàn thanh niên tố cáo, phê bình Ngọc. Thấy sự việc mang tai tiếng ba Ngọc vội nhờ bạn bè đưa Ngọc về Sông Bé làm đội trưởng "Quyết Tiến"của lực lượng Thanh niên Xung Phong.
Phần gia đình Du còn điêu đứng hơn, trong một đợt đánh tư sản, gia đình Du bị tịch thu nhà cửa, tài sản, và đuổi đi vùng kinh tế mới. Thế là Du phải nghỉ học. Tuy nhiên vì dấu được một số vàng, ba má Du sau một thời gian chạy chọt cả nhà lại được trở về thành phố. Thấy cuộc sống, cũng như tương lai chắc chắn sẽ mờ mịt dưới chế độ C.S. Ba má Du quyết định thu xếp cho Du vượt biên trước, còn hai người ở lại để� thâu gom những của cải mà hai người dành dụm, che dấu, dưới các hình thức khác nhau, chờ tin Du tới nơi bình an rồi mới tính tiếp.
Sau nhiều lần thất bại, bị bắt bớ bằng đường biển ba má Du tìm được một đường dây đưa người vượt biên bằng đường bộ. Thế là lại một lần nữa Du lại lên đường đi tìm tự do..





.. Mấy ngày liền Du cùng đoàn người, từ Tây Ninh vượt biên giới, xuyên qua Battambang của Cam bốt, luồn lách qua những cánh rừng rậm rạp để tới Thái Lan, càng vào sâu đường đi càng khó khăn.
Cả đoàn gồm tám người : Ba thanh niên kể cả Du, 2 cô gái, 1 người phụ nữ tuổi trạc trên dưới 30, cùng với 2 người dẫn đường, mà Du đoán chừng là bộ đội nói tiếng Bắc rất nặng và có mang súng AK bên mình. Theo như họ nói chỉ còn khoảng 1 ngày 1 đêm nữa là cả bọn sẽ đến biên giới Thái Lan. Đến lúc đó phải đưa cho họ mật mã để họ quay về lấy tiền.
Nắng chiều bắt đầu yếu dần, cả đoàn cũng đã mệt nhoài. Hoát tên của một trong hai tên dẫn đường lên tiếng
- Ráng đi thẳng thêm một chút "lữa", "nà" tới bìa rừng, có con thác nhỏ và một cái hang, tụi mình sẽ nghỉ ở đó qua đêm.
Một cô gái trong bọn lên tiếng :
- Sao anh Huân nói phải đi tới khuya mới có chỗ nghỉ ngơi mà.
- Trời ơi không tin tớ mà lại tin nó, có "lước" bán "núa" giống.
Cả đám cười ầm lên vì giọng nói địa phương ngọng nghịu của hắn.
Huân gắt lên
- Suỵt có yên "nặng" không, chỗ này gần doanh trại tụi Fulro, "nỡ" tụi nó đi "nảng" vảng gần đây "nà" chết cả "nũ".
Vừa dứt lời thì một tiếng nổ chát chúa vang lên, cả đám nằm rạp xuống núp, tên Hoát ôm súng bắn bừa vào hướng phát ra tiếng nổ.
"Ẩm" khói bay nghi ngút, một trái lựu đạn được tung vào chỗ phát ra tiếng súng của Hoát, làm tiếng súng im bặt. Nhân lúc còn mù mịt khói Du nhỏm dậy khom người chạy bán mạng ra càng xa càng tốt chỗ lửa đạn. Đến khi mệt nhoài Du mới chui vô bụi cây nằm thở dốc.
Du nằm im một hồi lâu, thì nghe tiếng sột soạt chân người chạy tới. Nhìn kỹ thì thấy đó là người phụ nữ đi chung đoàn
- Chị ơi! đừng chạy nữa, em đây! là Du đây.
Nghe tiếng Du gọi, người thiếu phụ đứng lại.
Du lồm cồm bò ra khỏi bụi hỏi :
- Mấy người kia đâu rồi hả chị.
Không trả lời Du ngay, người thiếu phụ hỏi lại :
- Có phải Du con của cô Hằng, phải không?
- Sao chị biết má em?
- Chị là Ngân nè, hồi xưa chị hay tới nhà đánh bài mạt chược với má Du đó
- Ah! cô Ngân, Du nhớ rồi cô làm y tá đó mà.
- Đừng gọi bằng cô bộ chị già lắm hả. Mấy hôm nay chị thấy Du ngờ ngợ định hỏi mấy lần nhưng chưa có dịp. Du trở lại câu hỏi trước :
- Chỉ có mình chị chạy thoát hả?
- Chị không biết, chị thấy nằm ở đó nguy hiểm, nên bỏ chạy đại tới đây thì gặp Du
Trời bắt đầu tắt nắng, Ngân lo lắng hỏi Du :
- Bây giờ mình phải làm gì? Chị sợ quá
- Theo như anh Hoát nói thì gần đây có cái hang mình ráng kiếm tới đó nghỉ qua đêm rồi sáng mai hẵng hay.
Du dẫn Ngân đánh một vòng rộng để bắt vào hướng của Hoát dẫn đi lúc nãy. Trời càng lúc càng tối Ngân phải nắm chặt tay Du để khỏi bị lạc. Đi được một lúc thì cả hai thấy một đốm sáng xa xa ở phía trước. Cả hai quyết định tiến lại gần thì ra là ánh đèn dầu hắt ra từ căn chòi lá dựng sơ sài, như là chỗ để nghỉ chân tạm của những người đi xuyên rừng.
Du ra hiệu Ngân giữ im lặng, rón rén bước tới gần hơn căn chòi. Vừa tiến tới gần cả hai chợt nghe tiếng người cười nói, nên liền nép vào bụi cây trước nhà phóng mắt nhìn vào trong chòi. Hai người suýt phải kêu lên khi nhìn thấy cảnh tượng bên trong.
Hai tên thổ phỉ tóc dài tới vai, râu ria xồm xoàm, dưới đất một cô gái cùng đoàn vượt biên đang bị trói dang hai tay, hai chân, quần áo rách tả tơi. Bên trái chòi còn một người con trai mình mẩy đầy máu nằm chèo queo trong góc.
Sau một lúc xù xì bàn bạc. Tên thổ phỉ có thân hình ốm nhom bước lại gần chỗ cô gái bị trói, cười khành khạch, còn tên già mập lùn ngồi xuống khúc cây được đẵn phẳng phiu đặt bên trong làm ghế, ngồi thưởng thức tên bạn sắp dở trò tồi bại với cô gái.
Tên ốm mở trói tay cô gái, rồi đứng lên tự cởi cái quần dài lẫn quần sìlíp xuống. Con cặc thiệt là giống như thân hình của hắn vừa ốm, vừa dài chỉa thẳng ra phía trước. Cô gái nhìn thấy hoảng sợ ngồi bật dậy lấy tay cố gỡ lấy dây trói còn buộc ở đôi chân, mong thoát thân.
Tên thổ phỉ tiến lại đè cô gái xuống, xé toạc cái áo vốn dĩ đã rách bươm từ lâu. Một phần vai với làn da trắng hồng lộ ra, khiến hắn trợn tròn mắt nhìn rồi cười khành khạch. Thấy vậy hai tay cô gái cố nắm chặt lấy một chút vạt áo để che lại bộ ngực của mình. Tên thổ phỉ càng cười lớn hơn, bất thần kéo mạnh chiếc quần dài lưng thun của cô gái xuống, hai tay cô gái lại hốt hoảng buông phần áo che ngực, cố ghì giữ cái quần. Cặp vú trắng nõn bây giờ không được che giữ, lồ lộ rung rinh theo sự giằng co của nàng. Thình lình tên thổ phỉ buông cái quần đưa tay bóp mạnh một bên vú của cô gái. Cái cảnh như mèo vờn chuột làm tên ngồi xem thích thú cười sằng sặc.
Giận và xấu hổ vì bị tên phỉ ốm bóp vú, quên cả sợ, cô gái dùng tay tát mạnh vào mặt hắn. Khiến hắn nổi điên lên tát trả lại, hai tai cô gái như ù đi, mắt đổ đom đóm, thừa dịp tên thổ phỉ kéo cái quần cô gái xuống cổ chân. Chiếc mu vun cao, cùng cặp đùi trắng toát đập vào mắt làm hắn càng điên cuồng hơn, một tay hắn đè chặt hai tay cô gái, tay còn lại thì dùng ngón tay thọt vào cửa mình cô gái khều, móc, cô gái tuy bị đè nhưng vẫn cố gắng vùng vẫy để thoát khỏi ngón tay đang làm âm hộ của cô rỉ nước.
Được một lúc hắn rút ngón tay ra cầm lấy con cặc đang cương cứng nhọn hoắt rà rà mấy cái lên mép lồn rồi ấn mạnh vô cái lỗ nho nhỏ, hồng hồng, ướt át. Con cặc hắn không lớn nên đã chui vào một cách dễ dàng Tuy nhiên vì quá hung bạo nên chỉ một cú thúc. Con cặc hắn đâm lủng màng trinh đi sâu vào trong đụng mạnh vào cổ tử cung. Khiến cô gái thét lên một tiếng, rồi ngất lịm đi.
Tên thổ phỉ vẫn điên cuồng nhấp nhổm, hai tay bóp chặt bầu vú, răng thì nghiến trèo trẹo. Tên ngồi xem thấy sắp tới phiên mình nên từ từ lột cái quần hắn ra theo tư thế ngồi. Mắt nhìn say sưa, tay thì vân vê con cặc. Ở ngoài này Du và Ngân đều trông thấy mọi diễn tiến bên trong, nhưng chưa biết phải làm gì để có thể cứu cô gái bên trong.
Đột nhiên tay Du chạm phải một khúc cây to bằng hai bắp tay nằm ở dưới đất. Một ý tưởng táo bạo loé lên trong đầu Du.
- Chị ở yên đây chờ Du, để Du tìm cách hạ hai thằng đó.
Ngân đưa tay định níu Du lại không cho đi thì Du đã lom khom tiến sát vào lối cửa trước. Vì mải mê sục con cặc cho được cương cứng hơn, và theo dõi tên bạn, nên hắn không hay là Du đã tiến sát phía sau lưng hắn. Còn cô gái bắt đầu hồi tỉnh, trước từng cú dập thô bạo của tên phỉ ốm, cô cảm thấy cả một vùng hạ thể của cô đau buốt, bất giác cô rên lên. Tên phỉ ốm tưởng rằng cô gái rên rỉ vì sướng nên hí hửng, vội vã nắc nhanh hơn.
"Bốp" Du thẳng tay nện khúc củi vào đầu tên phỉ mập già, làm hắn chúi nhủi tới phía trước nằm im bất động.
Tên phỉ ốm vừa lúc đang gồng mình để xuất tinh, nên tuy nghe tiếng nhưng chỉ kịp nghiêng đầu nhìn thấy Du phóng tới, không một chút phản ứng, bởi vì lúc này con cặc của hắn vẫn còn say sưa gục gật trong âm hộ của cô gái. Mắt hắn hoa lên rồi tối sầm lại.
Chẳng cần biết hai tên phỉ còn sống hay chết. Du chộp lấy con dao dắt bên mình của tên phỉ mập già, cắt dây trói cho cô gái, rồi nhặt đại cái áo của tên thổ phỉ ốm khoác lên người cô gái để che bớt sự loả lồ, nhưng cô gái mắt long lên vứt ra xa. Hiểu ý Du cởi áo mình khoác cho cô ta, rồi chạy lại chỗ người thanh niên đang nằm bất động xem thử, thì mới biết anh ta đã chết từ bao giờ.
Du quyết định phải rời nơi này thật nhanh nên nói :
- Mình đi đi thôi.
Có lẽ vì bị trói cả ngày rồi còn bị hiếp, nên cô gái không đứng dậy nổi
Bên ngoài Ngân thấy Du giải quyết xong hai tên thổ phỉ, nên cũng chạy vào
- Nhanh lên, lỡ đồng bọn tụi nó kéo tới thì chết.
- Cô leo lên lưng để tôi cõng.
Không cần biết cô gái có chịu hay không, Du xốc đại cô gái lên lưng cùng Ngân rời khỏi căn chòi vừa đi vừa chạy.
Khoảng ba tiếng đồng hồ sau, Du mệt đừ lên tiếng :
- Mệt quá chắc phải nghỉ một chốc thôi
- Bỏ Tú xuống đi.
Tiếng người Bắc di cư nhẹ nhàng của cô gái, làm Du phấn chấn
- Cô sao rồi, khoẻ chút nào không?
Tiếng Ngân thì thào :
- Du ơi! hình như có tiếng nước chảy.
Lắng tai nghe ngóng Du mừng rỡ nói :
- Vậy là mình đi đúng đường rồi chắc là thác nước ở đâu đây, cô ngồi yên tôi ráng thêm một chút nữa, kiếm ra cái hang hồi sáng anh Hoát nói, rồi mình sẽ nghỉ luôn một thể.
Đi khoảng năm phút, một con suối trong veo hiện ra, dưới ánh trăng xa xa một con thác đang rì rào đổ nước. Du đặt Tú xuống nói :
- Chị Ngân với Tú rửa mặt uống nước đi, Du đi quanh kiếm xem cái hang ở đâu.
- Ừ nhưng Du kiếm quanh đây thôi đừng đi xa quá.
Ngân sợ hãi nhắc chừng.
Du dễ dàng tìm ra cái hang nằm trong hốc núi phía sau con thác. Ba người kéo vào sâu trong hang, cái hang khá rộng, bên trong lá cây được trải một khoảng rộng và dầy, còn có cả� những phiến đá xếp thành bàn ghế. Du đoán chừng chỗ này tụi bộ đội dẫn người vượt biên dành làm nơi nghỉ qua đêm, nên khá kín đáo. Để chắc ăn hơn Du dùng những phiến đá lớn đậy kín cửa hang.
Đến lúc này ba người mới thấy mệt và đói. Ngân bây giờ mới để ý trên vai Du có cái túi đeo ngang cổ từ hồi nào. Định lên tiếng hỏi thì Du tiến lại phiến đá được dùng làm cái bàn, đổ những thứ trong túi ra.
Ngân và Du mừng rỡ khi thấy túi lương khô và một số đồ rơi ra
- Ah! vậy là không sợ đói rồi.
- Hồi nãy Du tiện tay cầm theo, nghĩ trong túi sẽ có vài thứ mình cần.
Ha! nhiều hơn là Du nghĩ nữa. Ngoài túi lương khô, còn có bao gạo sấy nhỏ, thuốc lá, hộp quẹt, cái ca bằng nhôm, la bàn, một bộ quần áo, vài thứ thuốc tây..
Ngân xem thử thì biết là thuốc chống cảm và sốt rét ngoài ra còn có một túi thuốc ngậm chống đói nhưng đã quá hạn.
Chợt nhớ đến Tú, Ngân lấy một ít lương khô tiến lại đưa cho Tú.
- Em có đói không? Ắn một chút nhen.
Tú cầm lấy mà nước mắt cứ lăn dài trên má.
Du thấy tốt nhất đi ra ngoài để Ngân dễ tâm sự, an ủi Tú hơn, nên vừa nhai lương khô Du vừa lên tiếng :
- Chị với Tú ăn uống rồi sắp xếp chỗ nghỉ trong đó, Du nằm ngoài này.
Tuy thấp thỏm, lo lắng không biết tụi thổ phỉ khi biết chuyện có đổ người đi truy tìm bọn Du không. Nhưng chẳng bao lâu cả ba đã chìm sâu vào giấc ngủ, vì cả ngày trời mệt mỏi với biết bao sóng gió.
Khi Du thức dậy thì chỉ thấy Tú còn nằm ngủ, Ngân đã đi đâu mất, định tiến ra ngoài tìm thì thấy Ngân bước vào tay ôm bó cây khô.
- Dậy rồi hả, phụ chị nấu ít nước nóng để uống, tối qua Tú lên cơn sốt đó.
- Vậy sao chị? Bây giờ ra sao rồi chị? - Du lo lắng hỏi
Nhìn Du như dò xét Ngân nói :
- Tối hôm qua chị cho Tú uống thuốc rồi, đợi cô ấy dậy nấu ít cháo cho cô ấy ăn rồi mới uống thêm thuốc được.
- Vậy là chắc phải ở lại đây vài ngày, khi nào Tú khỏe tụi mình mới đi tiếp được rồi.
- Thì đành vậy thôi.
Cả ngày ba người quanh quẩn trong hang, rất hạn chế ra ngoài, vì sợ bắt gặp tụi Fulro. Nhờ sự chăm sóc tận tình của Ngân, cơn sốt của Tú giảm dần, đến chiều thì Tú đã ngồi dậy tự mình húp lấy ca cháo loãng.
Bóng tối lại buông xuống, sau bữa lương khô Du lên tiếng :
- Du ra ngoài quan sát tình hình và địa thế chỗ này một chút.
- Cẩn thận đó, nhớ lấy ít nước uống nhen Du.
Cầm cái ca nhôm, Du xê mấy viên đá che cửa hang bước ra ngoài.
Trời bữa nay oi ả, nhìn ánh trăng Du đoán chừng bây giờ chắc khoảng 10g tối, leo dần lên đầu ngọn thác. Tuy có ánh trăng nhưng Du cũng không thể nhìn thấy gì. Đành tuột xuống tính đi về hang thì thấy chỗ dòng thác nước chảy trong veo. Du hứng chí nhảy ùm xuống đập tay bơi vẫy vùng trong nước một hồi cho dãn chân tay. Tấp vào một bên chân thác, nơi có hai ba phiến đá phẳng phiu như bậc tam cấp. Du hít một hơi dài sảng khoái, rồi tuột hết quần áo ra giặt giũ, tắm rửa. Thân hình cân đối, với các bắp thịt săn chắc, cùng với con cặc quá khổ lòng thòng, lồ lộ dưới ánh trăng của Du. Như là một bức tranh khỏa thân của các lực sĩ trong các truyện cổ thần thoại Hy Lạp..
.. Đợi mãi không thấy Du quay về hang, Ngân sốt ruột quá nên rời hang ra kiếm. Tình cờ một lần nữa thân hình trần truồng của Du lại hiện ra trước mắt Ngân. Lần này tuy Du không đang làm tình. Nhưng lòng Ngân vẫn thấy rạo rực, vì vóc dáng và "cái cù móc da"của Du bây giờ đã phát triển hoàn toàn. Tất cả mọi thứ đều to lớn dềnh dàng, vả lại dưới ánh trăng mờ ảo càng làm kích thích Ngân hơn.
Sau vài giây suy nghĩ, Ngân quyết định trút bỏ quần áo từ từ bước chân xuống con suối, bơi lại phía Du...


0 nhận xét to "Trôi theo dòng đời - Phần 4"

Đăng nhận xét

Nhãn

Blog Archive

Blog được thiết kế bởi Phùng Văn Minh