Trôi theo dòng đời - Phần 6

Khi tỉnh dậy thì Du thấy mình đang nằm trong bịnh viện của trại, toàn thân ê ẩm, trên đầu bị quấn băng trắng toát. Ông bác sỹ cũng là người tỵ nạn làm thiện nguyện trong bịnh viện lên tiếng :

- Tỉnh rồi hả? Tụi bay thiệt tình, vượt biên sang đây không lo đi học hành đợi ngày định cư mà cứ lo quậy.
- Cháu vào đây lúc nào vậy bác sỹ?
- Cậu vào đây tối hôm kia, ngất xỉu hơn một ngày một đêm rồi. Bây giờ là 10 giờ sáng thứ năm rồi.
Du thất vọng vô cùng, vậy là Du đã không thể tiễn Tú đi Phi và nói những lời từ biệt sau cùng. Đến trưa thì Tom vào thăm. Hắn hỏi thăm tại sao lại để xảy ra chuyện như vậy. Sau khi nghe Du kể rõ sự tình, hắn nói để hắn đi gặp tên trưởng ban an ninh trật tự người Thái xin cho Du được về. Đồng thời cũng cho Du biết thứ tư tuần sau Du sẽ được phái đoàn sơ vấn. Từ lúc thấy Du và tên Mỹ nói chuyện, ông bác sỹ đã có cái nhìn khác về Du. Khi Tom đi khỏi liền lên tiếng :
- Hồi này có chút hiểu lầm về cậu, thôi bỏ qua cho lời nói hồi nãy của tui nhen.
- Không có gì đâu bác sỹ đừng ngại.





... Nằm viện được hai ngày thì Du lại phải trở về nhà giam. Vừa về phòng đã thấy Hùng bò đứng ở trong trò chuyện với Lâm ghiền. Thấy Du vào hắn ngoắc tay kêu Du lại
- Nghe nói chú mày có nghề hả? Có muốn theo tao không?
- Dạ, em không hiểu ý anh Hùng.
- Đ.M còn giả bộ không hiểu. Tao cho mày ra tù trước hạn nhưng phải theo làm cận vệ cho tao, hiểu rồi chứ.
Du nhũn nhặn trả lời :
- Dạ, cám ơn ý tốt anh Hùng em nghĩ chắc không thể được, vì em đang làm việc cho phái đoàn Mỹ.
Hùng bò hậm hực vì Du không phục tùng :
- Thì nghỉ không làm cho phái đoàn Mỹ nữa.
- Dạ, nhưng đó là con đường duy nhất để em dễ đi định cư thôi.
- Đ.M bộ theo tao không được định cư sao, được rồi cứ ở trong này tháng sau mới được ra.
Nói xong hắn đi lại phía Lâm ghiền nói nhỏ gì mấy câu rồi bỏ đi. Du đoán chắc rằng lát nữa đây lại sẽ có chuyện. Nhưng trái với dự đoán tên Lâm ghiền tiến lại cười cầu tài rồi móc điếu thuốc "Krongthip" ra mời Du.
- Chú mày cũng ngon thiệt, làm điếu thuốc đi.
Tuy không hút thuốc nhưng không muốn làm hắn mất lòng Du cầm lấy gắn điếu thuốc lên môi kéo một hơi, rồi ho sặc sụa.
- Hì.. hì.. Gì đây? Không biết hút thuốc nữa sao? Thôi về chỗ nghỉ đi.
Cũng kể từ lúc đó trở đi Du được yên thân không còn bị ai gây sự nữa...

... Sau khi đi sơ vấn với Tom, Du được biết Tom có xin với tên trưởng an ninh người Thái thả Du. Nhưng hắn không chịu vì theo hắn mọi người trong trại phải tuyệt đối tuân theo nội quy trại. Tom an ủi Du, ráng chịu đựng hết tháng thì họ cũng phải thả thôi. Đồng thời Tom cũng cho biết hắn sẽ chuyển sang Mã Lai làm việc, hồ sơ của Du hắn sẽ chuyển lên trên trước khi hắn rời Thái. Hắn chúc Du ở lại may mắn sớm ngày định cư.
Cuộc sống trong phòng giam rồi cũng quen dần với Du và lặng lẽ trôi qua. Một hôm khi đi đái, tên Định toe toét cười nói:
- Anh Du xem cặc em nè mới lận thêm một viên bi nữa coi ngầu hông? Hà.. hà.. Kỳ này sang tới Mỹ trả thù dân tộc, khỏi ngán con nào hết.
Nói xong Định dương con cu cho Du thấy.
Đã mấy lần Du có nghe nói, nhiều thằng con trai ở trại bắt chước tụi Thái lận bi lên đầu cặc, bây giờ Du mới tận mắt trông thấy. Con cặc Định thuộc loại trung bình nhưng cái đầu ban thì nở ra một cục bự, bên dưới đầu khấc có hai viên bi nhỏ bằng hột cườm, nằm hai bên dính chặt vào cu. Định khoe tiếp:
- Của em sống chứ không chết à nhen.
Nói xong Định lấy ngón tay chà lên viên bi thì nó xoay vòng tròn. Du ngạc nhiên lắm nên hỏi:
- Bộ Định không đau sao.
- Bây giờ thì OK rồi, hồi bắt đầu bỏ vô thì có đau thiệt, nhưng mà muốn có đồ chơi ngon lành thì phải chịu khổ chứ anh Du.
Theo như lời Định kể thì một hôm cả đám nhậu say. Định nổi hứng nhờ "Ba già" tay phẫu thuật không có bằng cấp nổi tiếng của trại lận bi giùm. Ba già bị vô tù vì tội phá thai lậu, mà ở Thái Lan tuyệt đối cấm được phá thai, nên hắn phải bị nhốt trong đây. Định nói nhờ trong cơn say nên không thấy đau. Vì muốn lận bi thì phải dùng lưỡi lam khoét vào cái khấc của con cu đặt viên bi vô, rồi quấn băng lại. Sau một thời gian vết thương lành lại, da cu sẽ ôm lấy viên bi nhỏ bằng hột đậu này, cũng vì vậy cái đầu ban được nở ra thêm. Có người da thịt độc không chịu được sẽ bị sưng tấy lên nhiễm trùng phải lấy ra, cũng có người khi lành các da cu bám chặt lấy viên bi nên làm nó không xoay được trường hợp này gọi là "bi chết". Vì vậy người làm "phẫu thuật" lận bi giỏi như Ba già ít khi nào lận thành "bi chết". Hắn khoét rất khéo cái lỗ để đặt viên bi. Khi nào vết thương lành, da cu chỉ bao phủ giữ hờ cho viên bi không bị rớt ra ngoài mà thôi. Lúc đầu còn sợ nên Định chỉ bỏ một viên sau khi thấy không có việc gì xảy ra nên Định lại gắn thêm một viên nữa. Theo như Định nói có đứa gắn giáp vòng con cu như bạc đạn nhìn hãi hùng lắm.
Kể xong Định cười sằng sặc rồi nói :
- Của anh, em nghĩ khỏi cần bi, gì đâu mà bự quá trời.
Kể từ đó Du thân với Định hơn. Bản chất Định thật ra không xấu, hắn người Hậu Cần, có ba đi lính địa phương quân bị tử trận năm 72. Mẹ Định ở goá nuôi anh em Định ăn học, từ khi có chuyện vượt biên, Định kiếm thêm tiền giúp gia đình bằng cách chèo xuồng làm Taxi đưa người ra thuyền lớn. Một hôm đang cặp xuồng để bỏ người sang tàu lớn thì thấy ánh đèn của tàu công an đi tuần, hoảng quá Định bỏ xuồng theo tàu lớn bỏ chạy. Vì không có thân nhân nước ngoài tiếp tế, nên ở trại ai mướn gì Định cũng làm để kiếm tiền bổ xung cho phần lương thực ít ỏi được cấp phát. Định bị nhốt vô đây vì vượt hàng rào ra ngoài đi chợ dùm cho người ta. Sau khi bị bắt vô đây phục vụ mấy đại ca được ăn uống no đủ mà không phải làm việc cực khổ, nên Định xin ở luôn trong này chỉ ra ngoài khi nào bị gọi đi phỏng vấn hay làm giấy tờ mà thôi. Thấy hoàn cảnh Định như vậy, Du khuyên Định ra tù về lô sống chịu khó đi học Anh văn, để chờ ngày định cư, về mặt vật chất thì Du sẽ bảo kê cho.
Thời gian một tháng rồi cũng trôi qua, trong thời gian này Du nhận được thơ Tú báo cho biết hai tháng nữa sẽ cùng anh chị mình đi định cư chứ không phải ở lại Phi sáu tháng như những người khác. Trong thơ Tú cũng dặn dò Du ráng giữ gìn sức khoẻ và cầu mong Du sớm được rời trại...

... Hôm nay là ngày cuối trong tù, Du làm một bữa nhậu nhỏ để đãi anh em. Trong cơn say Du hứng chí xin anh Ba già lận cho mình một viên bi. Đến khi tỉnh lại thì đả thấy thằng nhỏ bị quấn băng như thương phế chỉ chừa có chút xíu ở phía trên đầu để đái.
Sau khi được về lô thì Du cũng không được làm thông dịch cho phái đoàn nữa vì tên Mỹ thay thế Tom đã sử dụng người khác. Theo quan niệm của hắn thì người đã phạm nội quy trại thì là người có hạnh kiểm không được tốt cho nên mặc dù có lời giới thiệu của Tom hắn vẫn không dùng Du.
Không có việc gì làm Du xin dạy thiện nguyện Anh Văn và ghi tên học đủ thứ như : xây dựng, điện lạnh, cơ khí...
Con cặc của Du lúc này đã kéo da non. Bây giờ chính Du nhìn thấy cũng còn phát ngán. Cái đầu ban nở to như cái chày vồ với vết thương chưa lành hẳn còn đỏ hoét. Du lấy tay lăn thử viên bi thì thấy nó cũng xoay tròn như của Định. Bất giác Du phát phì cười vì trong cơn bốc đồng đã làm chuyện này. Bây giờ Tú đi rồi đêm đêm nằm phơi "củ cải", thì lận bi có ích gì.
Một hôm tên Hùng bò ghé lại chỗ Du. Hắn cho hay sẽ dự định mở lớp dạy võ cho đồng hương tỵ nạn, nên có ý nhờ Du ra giúp. Biết rõ hắn nói là dạy cho người trong trại, nhưng thực tế là để dạy cho tay chân của hắn. Thấy cái gì cũng từ chối hắn thì cũng không tiện, nên Du đồng ý, đồng thời Du xin hắn cho Định về ở chung lô với mình, hắn gật đầu chấp thuận.
Trước hôm khai giảng lớp dạy võ, Hùng bò có tổ chức bữa nhậu gọi Du và Định đến. Sau khi giới thiệu Du là người trực tiếp dạy võ cho bọn đàn em, cả đám ăn nhậu say sưa.
Đang ngà ngà say Du thấy có một cô gái người dong dỏng cao, cặp ngực tròn xoe, căng cứng dưới làn vải áo, đôi lông mày lá răm, cặp mắt đen láy cùng cái miệng rộng đỏ thắm, bưng đồ nhậu ra, nhìn Du tủm tỉm cười. Sực nhớ đó là Mai, học trong lớp Anh Văn mà Du dạy buổi sáng. Du nheo mắt cười lại, thì Định khều chân Du cúi xuống nói nhỏ:
- Vợ anh Hùng đó anh Du.
Du chưa kịp phản ứng thì Mai đã lên tiếng :
- Thầy Du giỏi thiệt nhen văn, võ thứ nào cũng biết.
Nói xong Mai quay về phía Hùng bò ỏn ẻn
- Anh Hùng biết không, anh Du dạy Anh Văn em đó.
- Vậy hả? Vậy thì vô trong làm thêm mấy món nữa cho ông thầy em đưa cay đi.
Nói xong hắn cười hô hố không quên lấy tay vỗ vào mông Mai, trước khi Mai bước vào trong.
Đêm hôm ấy cả Du và Định về tới nhà thì đã say mèm. Trong cơn say Định cho Du biết lúc chưa ở với Mai, Hùng bò lân la lại lô của gia đình Tú ở để gạ gẫm Tú, nhưng Tú không chịu, rồi thì hắn cho đàn em đến phá phách, hù doạ khiến tinh thần Tú bị kích động trở lại nên phải vào trại điều dưỡng tâm thần là vậy. Rồi mấy ngày cuối khi Du đến ngủ nhà Tú thì có một tên đàn em của Hùng bò biết được, đi báo cho hắn biết. Tuy đã ăn ở với Mai nhưng hắn vẫn cảm thấy tức tối, vì vậy cho nên hắn mới dẫn đàn em đi bắt Du.
Riêng về phần Mai thì theo như Định kể thì Mai cũng giống như Định là "con bà phước". Không có ai tiếp tế, có hôm cãi nhau inh ỏi rồi đánh nhau với một cô gái khác cạnh nhà chỉ vì một cuộn giấy vệ sinh mà ai cũng nhận là của mình. Cả hai đều bị bắt nhốt trong O13 cả tuần lễ. Ở trong tù thấy Hùng bò vừa có tiền, vừa có quyền lực lại tỏ ý chìu chuộng nên Mai đã dễ dàng ngả vào vòng tay hắn.
Nghe Định kể những chuyện đó. Du hận tên Hùng bò lắm chỉ muốn đứng dậy đi ăn thua đủ với hắn, nhưng nghĩ mình chỉ sống ở đây tạm bợ để chờ ngày định cư gặp Tú, nên Du dằn lòng không muốn gây thêm chuyện.





Thời gian thấm thoát trôi qua Du vẫn chưa được gặp phái đoàn I.N.S để được quyết định số phận được vào Mỹ hay là bị từ chối. Trong khi đó hồ sơ của Định tiến triển đều đặn, ngày mai thì Định sẽ được gặp phái đoàn I.N.S.
Dạo này nhờ có sự bảo bọc và khuyên bảo của Du. Định đã thay đổi không còn đàn đúm nhậu nhẹt với đám trật tự nữa, rất ham học, có cái gì không hiểu là nhờ Du giảng giải cho hiểu mới thôi.
Một buổi trưa Du đang ngồi đọc sách thì Định chạy về nói như reo :
- Em được nhận rồi anh Du ơi!, tui Mỹ nhận em rồi.
Du cũng vui lây nói với Định.
- Lén đi mua chai rượu đi, chiều nay anh em mình làm một chầu mới được.
Hai anh em ngồi lai rai ôn lại những chuyện trong trại thì có tên đàn em của Hùng bò tới nói :
- Du à! chị Mai nói có chuyện cần nhờ Du giúp gấp, đi mau đi.
Du mặc vội cái quần dài bằng thun của cao ủy cấp phát nói với Định:
- Ông thu dọn dùm, tui đi chút xíu.
- Để đó em thanh toán cho đi đi.
Khi tới nhà Hùng bò thì trời đã chạng vạng tối bên trong đã thắp ngọn đèn cầy leo lét. Thấy Du tới Mai đứng dậy đi ra mở cửa cho Du rồi tiện tay gài then cửa lại, cả hai cùng bước vào trong.
Vừa vào trong Du mới nhận thấy Mai mặc bộ đồ bằng vải lụa mỏng dính đã vậy còn không mặc đồ lót, dưới ánh nến tất cả những chỗ khêu gợi của người đàn bà hiện ra rõ mồn một, làm Du ngỡ ngàng chỉ muốn hỏi Mai qua loa rồi quay ra đi về :
- Có chuyện gì vậy chị Mai?
Du không rõ Mai lớn hay nhỏ tuổi hơn mình nhưng vì là nhân tình của Hùng bò nên Du theo những người khác gọi Mai bằng chị.
Mai mỉm cười
- Có bài homework, thày cho nghĩ hoài không ra nên nhờ thày chỉ cho chút chút. Với lại bữa này anh Hùng có việc phải đi Bankok với anh Hai (tên trưởng an ninh Thái) mai với về, một mình buồn quá nên gọi thầy tới nói chuyện giải sầu.
Những lời lẽ mời chào của Mai, Du đã đoán được ý định của nàng. Tự nhiên sự ham muốn cộng với máu trả thù trong người Du nổi lên.
"Mày cố tình hại tao, bữa nay mày đi vắng thì tao chơi bồ mày cho bỏ ghét", vả lại Du cũng muốn thử xem con cặc được lận bi hoạt động như thế nào nghĩ vậy nên Du ngồi xuống cạnh cái bàn hỏi Mai :
- Chỗ nào chị không hiểu đâu?
Mai ngồi xuống bên cạnh Du mở tập ra
- Sao cứ gọi Mai bằng chị vậy, bộ Mai già lắm hả Du.
Tiếng thầy đã biến mất trong lối xưng hô thường ngày khi gặp Du.
- Câu này nè, Du nói phải đặt một câu bằng tiếng Anh với động từ ở tương lai gần, vậy nó là động từ gì.
- À đó là going to..
Biết chắc là Mai sẽ không phản kháng nên miệng nói, tay Du thò xuống bàn vuốt nhẹ mấy cái lên đùi Mai. Đôi má Mai đỏ ửng lên sau mấy cái vuốt của Du.
Thừa thắng bàn tay Du tiến xa hơn vuốt ngay giữa háng Mai, giọng Mai lạc hẳn đi.
- Oh.. Go.. ing to.. là.. t.. ương lai gần.
Thấy Mai đã lạc vào mê hồn trận Du một tay choàng ngang vai Mai kéo sát lại bên mình hôn ngấu nghiến, tay kia thọc hẳn vào cái quần may bằng lưng thun. Du dễ dàng tìm thấy cái hột le đang được hai mép lồn bao phủ, ngón tay Du không ngừng day nó theo vòng tròn, làm thân hình Mai uốn éo như muốn ngón tay của Du chạm vào nó nhiều hơn. Khi chiếc lưỡi nhám nhúa của Du rời khỏi miệng Mai thì người Mai mềm nhũn đôi mắt vẫn còn nhắm nghiền.
Du rút mấy ngón tay ướt nhẹp ra khỏi quần, vòng tay nhấc bổng Mai lên đi lại phía cái giường được làm bằng tre bên trên đã được trải sẵn hai ba cái mền bằng bông. Du đặt Mai xuống cạnh giường, dưới sự hưởng ứng của Mai, Du dễ dàng lột bỏ tất cả những gì đang che đậy trên cơ thể đang căng đầy nhựa sống, và ngùn ngụt lửa tình của nàng. Cặp vú trắng hồng to như hai trái đào được điểm một cái nút ruồi nhỏ màu hồng làm tăng thêm vẻ đẹp của nó.
Không chần chờ lâu hơn Du liền khom người gục mặt vào nó để ngửi thấy mùi da thịt thơm tho của người đàn bà, cũng như để thổi cho ngọn lửa dục vọng bùng cháy to thêm trong Mai. Những cái đánh lưỡi, bú, mút trên đầu vú tạo nên những âm thanh chùn chụt, Mai chỉ còn biết căng người ra chịu đựng những khoái cảm đang tràn vào cơ thể. Khi chiếc lưỡi và bờ môi Du rời bầu vú thì Mai mới chùng người, thở một hơi dài để chuẩn bị đón nhận những cảm giác mới mà chắc chắn nó sẽ làm cho mình đê mê hơn.
Cái miệng Du bây giờ đã cận kề bên cái mu dài, với hai mép thịt vun cao được trang điểm bởi hai hàng lông đen tuyền. Các cụ ngày xưa quả không có sai khi cho rằng "mồm sao ngao vậy" bởi vì lồn Mai dài và rộng giống y như cái miệng của nàng.
Bất giác Du nhoẻn miệng cười vì nhớ đến hồi còn đi học trong trường cô nào tên Mai là khốn khổ vì đều bị chọc là "Mai dù". Sự trùng hợp này quả không sai tý nào với Mai, giống y như sự trùng hợp tên "Đại Du" của mình vậy.
Một tay Du vẫn để lên bầu vú Mai để thay thế cái miệng nhồi bóp không ngừng, còn cái lưỡi thì như thè dài ra quét vào mòng đốc liên tục như con chó đang hăng say liếm cục xương. Mai hẩy mu lên xuống theo nhịp bú liếm của Du, mùi vị hăng nồng, chua chua sộc vào mũi Du, tiếp theo sau là những dòng nước từ trong lồn Mai rỉ ra khiến Du càng say sưa bú mút. Không thể chịu đựng hơn nữa hai tay Mai nắm chặt lấy tóc Du kéo lên hổn hển van xin
- Thương em đi Du.. đụ em đi.. Em muốn...
Du đứng thẳng người lên tụt cái quần xuống dưới chân, hai tay nắm lấy đùi Mai kéo sát vào người. Con cặc với cái đầu ban phùng ra như con rắn hổ mang, theo sự trơn nhớt không ngớt rỉ ra từ miệng lồn chui dần vào hang.
- Ohhhh.. anh ơi!.. Du ơi.. từ từ thôi...
Mai gào lên vì cái đầu khấc như cái chày vồ nông rộng cửa mình nàng ra. Tuy đã từng trải qua trăm trận với Hùng bò, nhưng con cặc của hắn không thể nào so với Du được. Hùng bò cũng đã từng lận bi, nhưng vì da thịt của hắn dị ứng với viên bi, làm độc sưng tấy lên nên đành phải lấy ra. Bây giờ Mai bị cái đầu khấc to đùng vì viên bi của Du ấn vào, nên các cơ lồn nàng bị dãn căng ra hơn mọi khi. Như người ta nói lồn đàn bà như chiếc vớ, nhất là với cái mu dài của Mai, cho nên sau một hồi bị con cặc Du nông ra cuối cùng thì nó cũng ôm gọn cây gậy thần kỳ này. Khi hai hòn dái Du đã chạm vào háng Mai thì Du lập tức kéo ra.
- Ooohhh.. sươớng.. quá đi anh ơi!
Không chỉ riêng Mai sướng mà Du cũng tê tái, bởi vì cái hòn bi trên đầu khấc khi kéo ra đã xoay tròn cạ vào lồn Mai, đồng thời cũng cạ lên vùng da non của con cặc. Hồi nãy khi đẩy vào nó cũng xoay nhưng hai người chưa có cảm giác vì còn mải lo cho và nhận. Bây giờ thì hai bộ phận sinh dục đã quen với kích thước của nhau rồi thì những cái vòng quay của viên bi khi được kéo ra hay đẩy vào đều mang hai người bay bổng lên chín tầng mây.
Chỉ nắc chưa đầy mười phút thì Mai đã quíu cả người, hai chân cặp chặt hông Du, hai tay quàng ngang cổ đu người lên bám chặt vào Du, đôi môi tham lam ngấu nghiến lấy môi Du, đẩy cái lưỡi vào miệng Du tìm kiếm lưỡi Du mà quấn siết. Phần Du vẫn không ngừng hẩy mông hai tay nắm lấy hông Mai kéo lên hạ xuống theo tư thế đứng của mình.
- Aahhhh.. Anh ơi.. Em sướng.. ra.. rồi...
Mỗi một đợt phóng khí là Mai dập lồn xuống sát gốc cặc, viên bi vẫn không ngớt xoay tít mơn man trên vùng nhạy cảm của cả hai.
Du gồng người hẩy mạnh một cú chót đụng mạnh vào tử cung làm Mai hơi nhổm mông lên, đồng thời Mai cảm nhận được một dòng tinh dịch ấm áp bắn mạnh vào tận hang sâu. Mai điều khiển cơ lồn bóp chặt dương vật Du vắt cho bằng hết những thứ của hai hòn dái tạo ra khiến Du không kìm nổi đành phải phát ra tiếng rên sướng khoái.
- AAAhhhh.. yesssss...
Đột nhiên có tiếng đập cửa bình bịch bên ngoài. Du vội vàng đặt Mai xuống giường, kéo vội cái quần còn vướng ở cổ chân lên.
"Ẩm" cánh cửa bị xô sập xuống, Hùng bò vội vã xông vào. Tuy không thấy Du trần truồng nhưng Hùng bò trông thấy Mai ngồi nép trong góc giường đôi mắt nhìn Hùng bò sợ hãi, trên người Mai lại không có một thứ gì. Hiểu ngay chuyện gì đã xảy ra, Hùng bò vòng tay ra sau lưng rút ra con dao găm dài hơn hai tấc được dấu sau cái áo khoác, mà hồi nãy hắn mang theo bên mình, cùng đi với tên trưởng ban an ninh người Thái ra Bankok để mua bạch phiến về trại bán cho người tỵ nạn.
Hắn gầm lên xông thẳng vào Du, khiến Mai sợ hãi rú lên. Du cố trấn tĩnh lách người sang bên, vọt người ra cửa, thấy đâm hụt Hùng bò càng điên tiết phóng theo Du. Bất ngờ Du vấp phải cánh cửa đang đổ xiêu vẹo té lăn cù ra ngoài. Lúc này bà con nghe tiếng ồn ào liền chạy ra xem.
Hùng bò thấy Du té dưới đất, hối hả phóng tới tay vẫn nắm chặt con dao dài và nhọn, không còn nghĩ được gì, theo sự phản xạ với tư thế nằm Du dùng thế "Tô Mô" trong nhu đạo chêm chân vào bụng Hùng bò, theo đà phóng tới của hắn hất bổng hắn bay lên trời. Thân hình hắn rớt xuống đập mạnh vào lu nước của nhà bên cạnh nằm bất động.
Du lồm cồm ngồi dậy tiến lại gần thì thấy con dao đang cắm phập vào ngực hắn, máu tuôn lai láng, trên miệng hắn cũng không ngớt rỉ ra những giòng máu. Hốt hoảng Du ù té bỏ chạy về lô của mình...

... Sau khi bị tạm nhốt, và bị tên trưởng ban an ninh người Thái đánh đập để thị uy, cũng như để trả thù cho tên đàn em thân tín, Du bị giải ra toà án ở Bankok để xét xử. Tuy có nhân chứng mục kíck sự xô sát và nguyên nhân cái chết của Hùng bò, Du vẫn bị toà xử án hai năm tù vì tội ngộ sát.
Trong thời gian thọ án ở Bankok Du mất hết liên lạc với gia đình, bạn bè chỉ còn liên lạc được mỗi mình Định. Sau khi mãn hạn trở về trại Du có gởi về nhà cho ba má Du một số thơ thì đều biệt tăm không được hồi âm. Du liên lạc với chú Long người thường gởi tiền cho Du lúc trước thì được chú Long cho biết ba má Du đã lên đường vượt biên từ hơn một năm trước. Bây giờ chính chú cũng không liên lạc được với ba má Du nữa. Cũng kể từ lá thơ đó chú Long cũng không còn gởi tiền cũng như bất cứ lá thơ nào cho Du, chỉ cho đến khi Du được nhận đi định cư ở Mỹ mà thôi.
Cuộc sống ở trại của Du vì vậy trở nên khó khăn hơn, lâu lâu Du lại nhận được một ít tiền tiếp tế của Định để sống lây lất. Du cũng nhờ Định kiếm dùm địa chỉ của Tú, nhưng Định cho hay sau khi dò hỏi, thì được biết là Tú sang Mỹ được vài tháng thì cái bụng nhô lên, anh chị Tú khuyên đi phá nhưng Tú không chịu, cuối cùng thì Tú bỏ đi đâu mất, hiện giờ chính anh chị Minh của Tú cũng không liên lạc được với Tú nữa...

... Thời gian trôi đi thật nhanh, thấm thoát Du đã nằm ở trại đã hơn 4 năm. Khi mà Du hoàn toàn tuyệt vọng trong chuyện định cư, vì phái đoàn nào cũng từ chối mỗi khi mở đến hồ sơ thấy Du có tiền án. Thì một hôm có loa phóng thanh gọi Du lên gặp ông trưởng phái đoàn Mỹ. Khi tới nơi Du vô cùng mừng rỡ vì người đó chính là Tom.
Sau khi thăm hỏi, Tom đã chính thức đóng mộc nhận Du vào đất Mỹ, chỉ cần có người đứng ra bảo trợ cho Du, thì Du sẽ được rời trại. Du liền viết thơ năn nỉ chú Long đứng ra bảo trợ cho mình...
... Thế là sau bao nhiêu sóng gió, chờ đợi. Cuối cùng Du cũng tìm được một tương lai phía trước.
Khi máy bay cất cánh, Du nhìn xuống lần cuối như muốn thu gom tất cả những kỷ niệm đi theo, ngay cả những kỹ niệm cay đắng của kiếp người tỵ nạn.. Và nhất là viên bi ở đầu khấc đã bị cô bác sỹ người Mỹ lấy ra trong đợt khám sức khỏe cuối cùng trước khi Du lên đường...

Định cư được vài tháng, sau khi liên lạc với Định, thì Du năn nỉ chú Long, người đã bảo trợ Du tới Mỹ, cho phép Du đầu tuần sẽ rời đây đi Cali một chuyến, để thử thời vận ở đó. Thật ra ông Long cũng chẳng tha thiết gì giữ Du. Chẳng qua vì lúc xưa còn cần phải vay tiền của ba má Du, rồi ba má Du nhờ ông chuyển tiền qua trại để tiếp tế hàng tháng cho Du. Cuối cùng thì Du viết thư nhờ ông đứng ra bảo trợ, để Du được rời trại tỵ nạn.
Sau khi đắn đo suy nghĩ ông nhận lời. Vì lúc đó nhà hàng food to go của ông đang phát đạt rất cần người phụ, ông nghĩ Du sang đây sẽ giúp được việc cho ông. Nhưng đến khi Du sang đến nơi thì ông thấy mình thật sai lầm khi đón Du về sống chung với gia đình mình.
Số là gia đình ông đến Mỹ từ những ngày tháng đầu tiên bằng tàu Hải Quân. Hai vợ chồng dành dụm và vay mượn bạn bè mở một căn tiệm Food to go nhỏ. Buôn bán càng phát đạt thì vợ ông càng ngày càng yếu, thường đau ốm luôn, ông Long thì đang bước vào thời kỳ tiếc nuối của tuổi tráng niên nên lúc nào cũng thấy người bức rức thèm muốn, mà bà vợ thì lại như vậy. Cho nên ông lẹo tẹo với con bé Phương chạy bàn kém ông hơn 20 tuổi.
Đến khi căn tiệm nhỏ biến thành căn nhà hàng khang trang, thì vợ ông phát hiện được chuyện tư tình của ông. Uất ức cộng với bịnh hoạn nên bà lăn cổ ra chết.
Chưa mãn tang vợ, nhưng vì sự đốc thúc của con bé Phương nên ông lại làm đám cưới một lần nữa. Cũng vì việc này mà tình cảm giữa ông và hai đứa con gái bị sứt mẻ trầm trọng. Chúng không còn nể phục ông nữa.
Chỉ được hai năm vì công việc làm ăn cực nhọc, rồi tuổi già sồng sộc kéo tới, ông không còn sức để thoả mãn được cô vợ trẻ. Phương thì ngược lại càng lúc càng mặn dương mà ông thì ráng lắm một tuần cũng chỉ được một lần, thành thử mặt Phương lúc nào cũng hầm hầm.
Ông càng chiều chuộng lấy lòng thì càng bị lấn lướt, có dịp là Phương cằn nhằn ông luôn miệng. Từ lúc Du về nhà ông, vẻ mặt Phương tươi tắn hơn. Nhiều lần ông bắt gặp ánh mắt đầy dục vọng của con vợ nhìn lén Du, nhưng ông không dám nói chỉ sợ bị con vợ chửi ngược. Đã vậy hai đứa con gái đang độ tuổi mơn mởn, cứ sáp vào Du lúc thì nhờ chỉ bài, lúc thì nhờ sửa cái này, cái kia. Nhất là đứa con gái lớn lúc nào cũng kiếm cớ kè kè bên Du, mà công việc làm ăn thì lại bận rộn, làm sao ông có thể kiểm soát được. Đồng thời Du lại không hăng hái làm các công việc trong nhà hàng của ông.
Bữa nay nghe Du đòi đi, ông mừng lắm nhưng làm bộ màu mè nhắn nhủ là nếu thấy cuộc sống ở đó khó khăn kiếm không ra việc thì cứ việc quay về đây, lúc nào cửa nhà ông cũng rộng mở...
... Ngày mai thì Du rời Kansas, tối nay Du xin được ở nhà để packup quần áo. Vì là cuối tuần, tiệm rất bận nên cả nhà ông Long đều ở ngoài đó.
Một mình loay hoay thu xếp lại những đồ lặt vặt mà Du vứt bừa bãi trong phòng. Bỗng chợt nghe tiếng khoá mở lách cách, nhìn đồng hồ mới chín giờ tối "Chẳng lẽ cửa tiệm hôm nay đóng sớm để về tiễn mình?"
Du ló đầu ra khỏi phòng xem thử thì thấy chỉ có mình Châu đang đi vào.
Châu là cô con gái lớn của ông Long năm nay 19 tuổi. Kể từ khi ông Long lấy Phương. Châu như muốn nổi loạn, tung hê tất cả, bỏ học đi bụi. Ông Long phải mướn thám tử tư mới kiếm được Châu.
Sau khi ông năn nỉ hết lời, Châu mới chịu về nhà. Từ đó Châu muốn làm gì, thì làm, khi nào thích thì ra cửa tiệm giúp, còn không thì đi chơi "mút chỉ" nhiều hôm hai ba giờ sáng mới mò về nhà cùng với hơi thở nồng nặc mùi rượu, bia.
Loạng choạng bước vào nhà với bộ đầm màu cream ngắn ngang đùi và hở rộng cổ. Thấy Du, Châu liền cất tiếng gọi :
- Anh Du ơi! Đỡ em với, chóng mặt quá đi.
Du làm bộ như không nghe thấy, thụt vào phòng tiếp tục công việc, vì đã quá quen với kiểu nhõng nhẽo này của Châu.
Đang bò lom khom tính nhặt một cuốn sách duới đất, bỗng bị bàn chân, với những móng chân đỏ chót dẫm lên, Du đưa mắt nhìn từ gót chân lên cao dần, bỗng dưng Du thấy lòng rạo rực. Bây giờ Du mới để ý chân Châu đẹp tuyệt, từ cổ chân, bắp chân lên tới đùi thật cân đối thon thả, không một chút tì vết, lỗ chân lông lại thật nhỏ chứng tỏ Châu không cần phải nhổ hay cạo lông. Có lẽ vì vậy khi mặc váy đầm không bao giờ Châu phải mặc pantyhose
- Nhìn gì mà đờ ra vậy, sao hồi nãy em gọi không ra giúp, ngày mai đi rồi sướng quá nhen.
- Sướng là sao?
Du đánh trống lảng để khỏa lấp cái nhìn say sưa vừa rồi.
- Thì được tự do, thoát khỏi căn nhà chán ngắt này.
- Bộ căn nhà này làm Châu chán lắm sao?
- Chán lắm, nhưng từ lúc có anh về thì đỡ được một chút, ngày mai anh đi rồi thì nó lại trở về tình trạng cũ hi.. hi..
Vừa nói Châu vừa tiến lại gần dí mu mình sát vào mặt Du, ngước mắt lên Du chạm phải ánh mắt long lanh đang nhìn Du mời mọc, chưa kịp quyết định thì Châu đã lùa hai bàn tay vào tóc Du, dùng các móng tay cào nhẹ lên da đầu, như các nhà massage điêu luyện. Ngay lập tức Du liền bị kích thích.
Không cần suy nghĩ gì thêm Du luồn tay dưới váy, tuột cái silíp bằng ren trắng của Châu xuống, rồi chui đầu vào trong. Tuy chân tay ít lông, nhưng lồn Châu lại khác, hai hàng lông đen nhánh loăn xoăn được "trim" cẩn thận mọc trên hai múi thịt chạy dọc theo đường rãnh xuống tới hậu môn, ngoài ra hai bên háng tuyệt nhiên không có một sợi lông nào. Thành thử nếu Châu có mặc đồ tắm với cái quần kiểu G-String cũng không sợ để lộ một cọng lông.
Lồn Châu cũng khá đặc biệt hai múi thịt dày xếp vào nhau đùn lại ở giữa tạo thành một núm thịt che lấp âm đạo và mòng đốc. Vì vậy sau hai ba lần quét lưỡi trên đường rãnh Du phải dùng hai ngón tay banh miếng thịt lúc đó lưỡi Du mới chạm được cái hột le.
Vừa chạm vào nó Châu liền rít lên.. ýzzztttt.. hai tay kéo đầu Du vào sát hơn. Chiếc lưỡi Du tung hoành từng chút một khắp nơi, lúc bên ngoài, lúc chui tọt vào bên trong. Chẳng bao lâu hai chân Châu run lên như không đứng vững, dâm thủy tuôn lai láng theo từng đợt bú mút của Du.
Chịu hết nổi Châu nắm áo kéo Du đứng lên hối hả tuột cái quần Track- suit cùng quần lót Du xuống, trong khi Du cũng chéo tay kéo cái áo thun ra khỏi đầu.
Châu trợn tròn mắt ngạc nhiên khi nhìn thấy con cặc Du. Đã từ lâu Châu không thèm chung đụng xác thịt với con trai VN vì sau vài lần thử lửa với đủ màu da trắng, đỏ, vàng, đen. Châu xếp loại da đỏ là hạng bét vì họ vừa hôi, lại không biết chăm chỉ làm tình chỉ muốn được nằm dài hưởng thụ, kế đến là da vàng. Có lẽ vì sui sẻo nên Châu gặp toàn là thứ gà chết, cặc đã nhỏ chỉ được cái cương cứng hung hãn lúc đầu đến khi vào trận nhấp nhổm chưa đầy năm phút thì đã ngã ngựa. Theo Châu thì da đen là "the best" vì cặc họ vừa to, dài, lại có độ cương cứng chứ không lìu xìu như loại da trắng. Còn dai sức thì cả trắng, đen đều làm cho Châu hài lòng. Hôm Du về ở chung thấy Du vạm vỡ, cao to, đẹp trai, ăn nói nhũn nhặn lại có nhiều tài vặt làm Châu phải để ý. Đến bây giờ khi nhìn thấy cuả quý của Du, Châu mới biết mình đánh giá sai lạc về loại da vàng. Nó không thua gì của thằng Jack tên boyfriend da đen tạm bợ hồi mấy tháng trước, đã vậy trông nó còn "gồ ghề " hơn nữa là khác, vì cái đầu khấc cong cong có một cái thẹo sần sùi và còn có cái lỗ tròn nhỏ, như lúc trước đã được làm chỗ chứa cái gì đó mà Châu chưa từng biết.
Lúc này Châu chỉ muốn đưa con cặc của Du tiến vào cung mình, nhưng thấy nó ngộ nghĩnh quá nên Châu muốn chơi với nó một chút, nàng liếm nhẹ quanh đầu vú Du rồi rê lưỡi cùng thân hình mình xuống thấp dần. Đến khi miệng Châu chạm vào con cặc đang chỉa thẳng phía trước thì hai tay nắm lấy nó đưa vào miệng dùng môi mút nhẹ mấy cái cái, lưỡi cũng tự động đẩy ra đánh nhẹ xung quanh đầu khấc, Du sướng quá khom người, thọc tay từ trên xuống xuyên qua cổ áo khoét sâu tới ngực đi tìm bầu vú đang căng cứng của Châu. Chỉ mấy giây là cái móc bra ở giữa ngực đã được hai ngón tay Du gỡ ra.
Bàn tay Du nhẹ nhàng xoa bóp, lâu lâu se nhẹ đầu vú, tuy cái áo rộng cổ nhưng cũng làm cản trở, Du liền thò tay ra đàng sau kéo cái zip xuống, lập tức cái Dress được tuột xuống ngang hông Châu. Nước da rám nắng làm nổi bật cặp vú trắng hồng vì suốt ngày được cái bra che đậy.
Du đưa cả hai tay tới nhồi nắn càng lúc càng nhanh. Làm Châu phát ra tiếng ú ớ không thành tiếng, vì trong miệng còn đang bận bịu với khúc "dồi cứng".
Thấy đã đến lúc phải đưa Châu vào cõi thiên thai. Du kéo Châu đứng lên dựa vào vách, cái áo bị tuột hẳn xuống, thuận chân Châu đá nó sang bên. Du trùn người xuống, một tay nâng một chân Châu lên, canh vừa tầm lỗ Du hẩy mạnh một cái cả con cặc dài ngoằng lao mạnh vô thâm cung đến lút cán.
Lần đầu tiên Du nhập cung một cách hung hãn như vậy. Phần vì từ khi đặt chân đến Mỹ đến hôm nay Du mới được "khai cu", phần thì lúc nãy khi moi móc thám hiểm. Đồng thời Du nhớ lại đã có lần được nghe nói là Châu chê trai VN nên chỉ cặp kè với tụi Mỹ nên lòng tự ái dân tộc nổi lên và Du tin chắc là Châu sẽ chịu nổi con cặc quá khổ của mình nên Du mới đẩy mạnh như vậy.
Tuy được mang tiếng là con "rồng lộn" và cửa hang đã trơn tru vì dâm thủy nhưng cũng cần phải có thời gian thích nghi dãn nở, nên cú dập mạnh của Du đã làm Châu tê tái.
Châu thầm nghĩ "Chắc là lại giống như mấy ông tướng kia chỉ được cái hung hăng, chưa dắt người ta đi được đến đâu thì đã quỵt rồi, thiệt là phí cho cái của trời cho".
Nhưng Châu đã lầm, sau cú thúc đầu tiên Du lại từ tốn kéo con cặc ra gần hết, rồi lại dập mạnh vào, tuy cú nào cú đó sâu tuốt đụng vào tử cung, sướng thì cũng có nhưng tốc độ chậm chạp làm Châu mất kiên nhẫn lên tiếng van nài :
- Nhanh lên anh ơi!.. Nhiều nhiều đi mà...
Du vẫn thản nhiên thúc từng cú mạnh làm rung rinh bức vách bằng ván, được chừng chục cái như vậy thì Du ngưng lại, ấn thật sâu con cặc mình vào âm đạo Châu rồi sàng mông theo chiều kim đồng hồ, rồi ngược lại làm Châu phải rú lên vì sướng
- Uuhhhh.. anh ơi sướơơơng.. nhiều nhiều cho em đi.
Cái cù móc cong cong của Du được dịp ngoáy móc khắp nơi trong hang động nhầy nhụa nước nhờn. "bép, bép, bép" tiếng con cặc Du ra vô khuấy động dâm khí của Châu vì Du đã ngưng sàng mà bắt đầu nắc, cường độ mỗi lúc một nhanh.
- Yesss.. yesss.. nhanh nữa đi anh Du ơi.
Như một cái piston trong máy xe, chỉ một giây nó đã thụt một hơi năm, sáu cái.
Sướng qua Châu đứng không vững hai tay bám chặt cổ Du, hai chân quặp chặt hông Du, đu tòng teng trên người Du, nhưng Du vẫn không chịu ngưng vẫn nắc liên hồi. Chưa bao giờ có người bồng mình trên tay đụ đứng như vậy, sướng quá đầu Châu lắc lư lia lịa Trời ơi! cứ thụt kiểu này mình chết mất.
Đầu nghĩ như vậy miệng Châu cũng lảm nhảm thốt ra tiếng
- Chết em mất.. anh ơi.. anh làm em chết mất...
Du biết chắc Châu chỉ có chết khi nào Du ngừng lại mà thôi nên vẫn ra sức nắc, hẩy với cường độ nhanh như cũ.
Chỉ năm phút sau Châu chịu hết nổi hai chân siết chặt người Du gồng mình phóng khí. Nhịp nắc của Du chỉ ngừng lại khi thấy cơ thể Châu chùng xuống. Du giữ nguyên con cặc còn cứng ngắc trong lồn, bước lại giường đặt Châu xuống mấp mé cạnh giường, trong khi hai chân Châu vẫn còn quặp cứng lấy Du, hai tay Du vươn tới xoa bóp cặp vú vẫn còn săn cứng, sẵn tư thế khom người Du gắn lên môi Châu một nụ hôn dài, mùi rượu champage quyện theo hơi thở làm Du ngây ngất. Khiến Du tiếp tục hăng say nhấp nhổm, chỉ một lúc sau là Châu lại cảm thấy lâng lâng, bắt đầu hưởng ứng lại bằng cách hẩy mu lên mỗi khi Du ấn cặc vào, làm chiếc giường rung lên từng hồi, tiếng rên rỉ lại bắt đầu thoát ra khỏi cổ họng Châu.
Sau một hồi dập muốn sập giường, Du lật úp Châu lại. Vẫn đứng dưới đất vì cái giường chồng bởi cái base có chân hơi thấp nên Du phải kéo mông Châu lên cao một chút để lồn vừa tầm với con cặc mình.
Du cầm lấy con cặc đang bị bao phủ bởi những dòng khí trắng sệt của Châu chà dọc theo đường rãnh rồi nhét vào lỗ tiếp tục nắc đều, lúc thì hướng đầu khấc đâm xéo bên phải, lúc thì chúi xuống bên dưới phía trái.
- Nè nè.. nó nè.. anh ơi!
Châu ưỡn mông để con cặc Du chạm vào điểm sướng của mình.
- Đúng rồi, nó đó anh ơi! Thương nó nhiều đi.
Du làm như không biết lại xeo nậy phía khác, làm Châu cứ cuống lên sàng mông qua lại để tìm cặc Du. Để Châu cuống quít một lúc Du mới chà miết con cặc mình đúng chỗ Châu mong muốn. Du bắt đầu tăng dần tốc độ, miệng Châu rên rỉ mỗi lúc một nhiều hơn
- Uuuhhhh.. Aaahhh.. Uhhhh...
Tay Du lại xoa bóp bầu vú làm tăng thêm sự kích thích đang dâng tràn trong Châu.
Không thể cầm cự lâu hơn, Châu hét lớn :
- AAAhhh.. sươơớng.. em raaa.. nữa rồi.
Người Châu co giật hai tay bấu chặt vào gối, từng đợt khí trắng sệt lại trào ra chảy rơi xuống giường mỗi khi con cặc Du kéo ra.
Sau khi hết cơn co giật Châu thả người nằm úp mặt xuống gối thả hồn phiêu lãng nơi chốn bồng lai. Lòng cảm phục sự dẻo dai của Du. Đồng thời cảm thấy mình ngu dại bỏ lỡ bao nhiêu thời gian với tụi cà chớn, biết vậy từ lúc Du đến ở tấn công Du ngay là được rồi, nhưng không sao mình giữ chặt anh ấy không cho đi đâu nữa. Nghĩ như thế Châu mỉm cười một mình.
Đang suy nghĩ vu vơ thì thấy Du chà cặc xung quanh lỗ đít mình. Đã nhiều lần nghe con bạn Mỹ gốc Ý kể chuyện để cho thằng bồ chơi lỗ đít sướng hơn chơi ở chim. Nên nhiều lần Châu cũng muốn thử với thằng Jack, nhưng nghĩ đến con cặc to đùng của nó đâm vào hậu môn thì chịu đời sao thấu nên lại thôi. Có vài lần lần chính hắn đề nghị năn nỉ nhưng Châu đều cự tuyệt. Lần này con cặc Du sấp xỉ như nó mà coi bộ còn dài hơn nên Châu hồi hộp lắm.
Khi Du mấp máy ấn đầu cặc vào thì Châu năn nỉ :
- Từ từ nhè nhẹ nhen anh, em chưa...
Châu bỏ lửng mấy câu cuối vì thấy kỳ quá không tiện nói.
Cũng giống như những lần trước, Du nông vô từ từ, cho đến khi các cơ hậu môn nở ra hết cỡ để có thể nhận cái dương vật của mình thì Du mới bắt đầu tăng nhịp độ kéo đẩy.
Lần đầu tiên làm tình bằng hậu môn, không đến nỗi quá đau đớn như Châu nghĩ, chỉ có lúc đầu là hơi tê, thốn một chút, bây giờ thì các cơ hậu môn đã đàn hồi theo kích thước của con cặc Du, nên mang lại cho Châu một cảm giác sướng khoái mới mẻ, tay Châu mơn man mòng đốc, mắt lim dim tận hưởng lạc thú.
Nửa tiếng sau hơi thở Châu lại trở nên gấp rút, phần Du nghĩ bụng đến lúc mình cũng phải cùng Châu bước lên đỉnh Vu sơn chàng bắt đầu tập trung tư tưởng thì đột nhiên có tiếng chìa khoá mở cửa.
Hoảng hồn Du rút con cặc ướt mem ra khỏi hậu môn Châu, chạy ra đóng cửa phòng mình lại.
Châu cũng lồm cồm bò dậy nhảy xuống giường nhặt vội bộ đầm vội vã mặc vào. Du cũng sỏ vội cái quần track-suit hé cửa nhìn ra thì thấy Phương và Tuyết em gái Châu bước vào, nhìn đồng hồ đã gần 11g đêm, mới đây mà hai người đã quần nhau gần hai tiếng đồng hồ.
Tiếng Phương gọi :
- Du ơi! Còn thức hay ngủ?
Du hốt hoảng thì thầm bên tai Châu :
- Không xong rồi thế nào họ cũng vào phòng, chắc em phải ra ngoài bằng cửa sổ, lát nửa anh mang guốc cho em, rồi em làm như mới về nhen
- Em không muốn như vậy, mọi người biết thì đã có sao
- Không được, chưa thể công khai lúc này được, nghe lời anh đi.
Tiếng Phương léo nhéo
- Chẳng lẽ cậu ấy ngủ rồi?
Thấy cấp bách lắm rồi Du kéo tay Châu tới cửa sổ, Châu bước qua mà còn vùng vằng :
- Ngày mai anh không được đi đó có biết không, tối nay đừng hòng ngủ với em.
Du xua tay rồi kéo cánh cửa sổ xuống, vừa lúc có tiếng gõ cửa, Du làm như ngái ngủ hỏi :
- Ai đó! chờ chút.
Bật đèn phòng to lên Du bước ra mở cửa
- Dạ, dì mới về có chuyện gì vậy dì?
- Không có gì quan trọng, dì Phương với ba mấy em có món quà tặng cho cậu, trước khi cậu rời đây.
Miệng nói mắt Phương đảo nhìn quanh phòng, rồi nhìn vào bộ ngực để trần vạm vỡ của Du làm Phương xốn xang cả người.
Đột nhiên mặt Phương nóng ran vì đôi mắt chạm phải khúc củi còn đang cứng ngắc. Vì vội nên Du không kịp mặc quần lót thành thử nó đội cái quần Track-suit lên một đống.
Thấy Phương ngẩn người, má đỏ lên Du chợt hiểu ra liền nói :
- Dì ra ngoài trước cháu mặc cái áo rồi ra liền.
Đợi Phương ra ngoài Du tròng cái áo thun và cái quần lót vào người, cố nhét con cặc đang giận dỗi cho thật ngay ngắn, định đi ra thì sực nhớ Châu còn đợi bên ngoài. Du lấy đại đôi giầy sport của mình thảy ra cửa sổ rồi mới bước ra ngoài phòng khách.
Thấy Phương và Tuyết đang ngồi đợi ở ghế salông Du cất tiếng hỏi :
- Uả chú chưa về hả dì?
- Chưa chắc cũng sắp rồi, có ít đồ chúng tôi muốn tặng cậu trước khi cậu đi xa.
Có tiếng mở cửa, Châu bước vào.
- Uả, làm gì cả nhà hội họp vui vậy?
Phương nhìn Châu hơi thắc mắc, không hiểu Châu đi đâu về mà đầu bù, tóc rối đã vậy lại đi giày sport trong khi mặc đầm.
Dì Phương lại cất tiếng hỏi :
- Ngày mai mấy giờ cậu đi?
Châu ngồi phịch xuống cạnh Du đáp tranh :
- Anh Du đổi ý rồi không đi nữa, phải không anh Du?
Du cười nói :
- Dạ 6 giờ sáng.Vé máy bay lấy rồi, coi như là đi Vacation. Mấy ngày sau lại thấy mặt ngay đó mà, lúc đó sợ cả nhà đóng chặt cửa không cho vào thôi.
- Có, mới nói đó nhen. - Châu ngúng nguẩy nói
Phương phát giác ra Châu bữa nay không mặc quần lót khi Châu lấy chân vắt ngang, đã để lộ ra đường rãnh của con "Bào Ngư". Rồi sực nhớ khi nãy hình như Phương thấy một vật gì như một miếng vải nằm trong góc phòng bây giờ thì Phương nghĩ ra, chắc chắn đó là cái quần lót của Châu rồi.
- Ở đây có mấy cái áo sơ mi, dì Phương tặng cho cậu.
- Còn em tặng anh mấy cái tie, sau này làm giàu rồi không được quên em đó.
Tuyết vừa nói vừa lấy nó ra ướm thử lên cổ Du.
Ông Long cũng về tới, thấy cả nhà đang trò chuyện vui vẻ cũng ngồi xuống dặn dò Du các thứ. Đến nửa đêm thì cả nhà mới giải tán để đi ngủ


0 nhận xét to "Trôi theo dòng đời - Phần 6"

Đăng nhận xét

Nhãn

Blog Archive

Blog được thiết kế bởi Phùng Văn Minh