Nhật ký của mẹ

Mẹ ơi, con biết mình có lỗi vì đã đọc trộm những dòng tâm sự của mẹ. Mẹ đừng giận con nhé.

Năm nay tôi 17 tuổi còn mẹ tôi 36. Tôi sống với mẹ, còn bố ở nhà ông bà nội.
Suốt 17 năm nay, lúc nào tôi cũng yêu thương người mà tôi gọi bằng bố, bởi ông là một người thiếu may mắn, một người không bình thường.Cuộc sống cứ trôi đi nếu tôi không nhìn thấy cuốn nhật ký của mẹ và mở ra xem. Thì ra đằng sau cái vẻ tươi cười yêu chiều con cái là một nỗi đau, một sự chịu đựng nhục nhã mà mẹ cố ra sức giấu diếm.

Nỗi đau suốt từ thời con gái

Hồi đó bà ngoại tôi nghèo, lại khá đông con. Một người anh trai của mẹ làm cho một công ty nào đó trên Sàigòn. Thời bấy giờ nếu gia đình không có thân thế, muốn kiếm được việc làm ổn định cũng đã là quá khó, chứ nói gì đến thăng tiến. Cả nhà ông bà ngoại trông chờ vào bác hai tôi.Vì cuộc sống gia đình, bác hai tôi đã nịnh nọt ông sếp để được nâng đỡ. Sau khi có cái ghế thật vững chắc trong công ty, chẳng biết lấy gì để trả ơn cho vị sếp tốt bụng, bác hai bèn giàn xếp, đưa em gái lên "nộp cống". Thật khốn nạn, người bị làm vật cống nạp đó chính là mẹ tôi.
Ngày ấy mẹ tôi vừa tròn 19 tuổi, hiền ngoan lại xinh đẹp nhất vùng, nhất là thân hình của mẹ thật hấp dẫn người ta ai mà nhìn mẹ điều phải có ý nghĩ xấu trong đầu, hai bầu vú tròn lẳn căng phồng dưới lớp nịch vú, trên đôi vú ấy là hai núm vú nhỏ nhắn màu hồng nhạt trông như hai hột lựu, thân hình mẹ thật can đối. Tương lai đang mở rộng trước mắt. Mẹ đâu ngờ, cái bữa tối gặp gỡ với cái ông bụng phệ do bác hai giới thiệu hứa giúp mẹ, và ly nước cam có thuốc ngủ.
Vào cái đêm đó sau khi thuốc ngủ đã thấm thì bác hai tôi đi ra để thay vào đó là ông chủ bụng phệ, ông ta nhìn ngắm tuyệt tác mà thiên nhiên đã ban tặng cho ông. À mà không phải nói đúng hơn là ông bác khốn nạn đã đan tâm hại cuộc đời em gái mình chỉ vì danh vọng cá nhân.
Sau khi ngắm nghía đã đời, lão chợt nhanh như con sóc, nhào tới xé toạt quần áo trên người mẹ một cách thô bạo, trong chốc lát toàn thân mẹ không một mảnh vải che thân. Tiếp đó lão chúi mũi vào ngực mẹ như một con hổ đói đang xé miếng mồi ra từng mảnh, lão hôn mạnh bạo lên hai bầu vu săn cứng của cô gái mới lớn.
Lão hôn từ từ xuống tới nơi chứa đựng sự trong trắng cái đáng giá ngàn vàng của người phự nữ, lão mút lồn mẹ một cách say sưa như đang ăn con sò thiệt ngon lành. Mùi trinh nữ toát ra từ lồn mẹ càng làm cho lão thêm hứng chí.
Liếm mút một hồi lão chắc đã nứng cực độ, con cu của lão giờ đây đã cương cứng ngắc trong lớp quần tây. Tuy đã 45 nhưng sức khỏe của lão cũng còn tốt lắm, đặc biệt là trong chuyện chăn gối thì lão càng lợi hại hơn.
Chỉ trong nháy mắt lão đã trần như nhộng, khúc cây của lão giờ đây như được giải thoát nó vươn lên ngùn ngụt như cây cột chống trời vậy. Mẹ giờ đây đã mất hết cảm giác như một xác chết không hơn không kém, mặt tình cho lão dày vò. Lão cũng chẳng vội vã gì, lão cứ từ từ đưa khúc củi của lão vào sâu bên trong mẹ, nhưng với kinh nghiệm tình trường của lão thì lão thừa biết, là khi phá trinh người phụ nữ phải nhẹ nhẹ từ từ nếu không họ sẽ dễ rơi vào tình trạng mất cảm giác và chỉ có mình mình sướng thì đâu có đạt được khoái cảm cực độ.
Nghĩ vậy lão từ từ đút nhẹ khúc củi của lão vào, từ từ vào và một tiếng phựt thế là kết thúc đời con gái trong trắng ngây thơ của mẹ. Chuỗi ngày nhục nhã ê chề bắt đầu.

Cuộc sống địa ngục của mẹ

Hai tháng sau mẹ phái hiện mình có thai. Bác hai báo cho sếp biết nghĩ đến chiếc ghế của mình, ông ta vô cùng hoảng hốt. Kế hoạch được đặt ra, ông ta đã cưới mẹ tôi cho con trai mình (bị đãng trí, có hai đời vợ, nhưng vì không có khả năng làm chồng nên vợ đã bỏ đi).
Từ đó mẹ tôi về làm vợ "thằng hâm". Ít lâu sau mẹ sinh ra tôi. Những tưởng cuộc đời sẽ bình lặng trôi đi. Nhưng không ông nội tôi (thực ra là bố ruột tôi), ngày nào cũng đến quấy rầy. Mẹ tôi đã từ chối rất nhiều lần, nhưng vô ích thôi. Người đàn ông ác độc kia còn dọa: nếu hở ra cho bất kỳ một người nào biết chuyện, ông sẽ giết cả gia đình mẹ tôi.
Mẹ như trở thành một người câm, suốt ngày lo phục vụ gia đình chồng, và ông bố chồng khốn nạn ngày nào cũng đụ mẹ tôi, những khi bà vợ của ông đi vắng là máu dâm của lão lại nổi lên, có lần lão đụ con dâu mình ngay trước mặt thằng con ruột của mình.
Hôm đó, nhân dịp lễ chùa bà nội đi lễ chùa thế là chỉ còn lão, thằng hâm và con dâu của mình ở nhà. Ba tôi (cũng là ông nội tôi) đi ra sau bếp, thừa lúc mẹ đang đứng xoay người vào bếp ông ta đứng phía sau và quàng hai tay ra bóp vú mẹ....
- Aggggg ba làm gì kì vậy... - Mẹ kêu thất thanh...
Ông ta nắm cái áo mẹ mà xé mạnh... Mẹ quơ hai tay đẩy ổng ra...
- Ba... Ba đừng làm vậy...
Ông ta chạy theo nắm cái quần mẹ mà giựt ngược lại làm nó bị rách toan ra... Lần nầy mẹ không mặc quần lót bên trong nên lòi chùm lông đen tuyền ra ngoài... bà ta lấy tay che cái mu lại, ngồi xuống đất mà khóc...
- Ba ơi đừng làm vậy mà...
Ông không nghe, nhào tới mà đè mẹ xuống sàn nhà, hai tay giữ chặt lấy tay mẹ.... hai chân thì cố banh hai cái đùi mẹ ra mà mẹ thì đang cố khép lại, ổng mạnh lắm dùng hai chân mà đẩy hai cái chân mẹ ra...
- Agggg đừng ba ơi... đừng ba...
Một tay ổng giữ và nắm chặt hai khủy tay của mẹ, tay còn lại ổng kéo con cu thật to cứng ra khỏi quần mà ráng tìm cách đút vào cái khe nhỏ... Mẹ lăn qua lại làm cho ông ta khó đút vào... nhưng một lúc thì cái đầu khất cũng lọt vào được bên trong.... ổng ấn sâu xuống làm mẹ hét lên
- Agggggggggg chết con rồi ba ơi. Aggg chết con rồi hu hu....
Ồng nắc đều và ôm chặc lấy mẹ mà bú vú, ổng vừa nắc vừa bú vú mặc kệ cho mẹ rên la
- Ối!! ối!! Ba ơi.. hu hu...
Bà nội tôi nghi ngờ nên hắt hủi ghẻ lạnh với mẹ con tôi. Mẹ tôi hận ông ta lắm, nhưng đành cam gánh chịu lấy số phận đã an bày. Nhưng rồi sự chịu đựng cũng có giới hạn, khi tròn 20 tuổi, mẹ quyết định ly dị chồng để thoát khỏi cái nhà ma quỷ ấy.

Tôi càng thương mẹ hơn

Bây giờ mẹ con tôi sống riêng, nhưng hàng tháng vẫn nhận được sự giúp đỡ của ông nội, dù rằng mẹ không muốn có một chút liên hệ gì với cái quá khứ đau buồn ấy nhưng cuộc sống luôn khó khăn, vì thế mẹ vẫn nhận sự trợ cấp của ông và xem đó như là sự chuộc lỗi của ông đối với mẹ, dù biết rằng tiền không thể bù đắp nổi.
Tuy đã nghỉ hưu nhưng ông vẫn không thể nhận tôi là con mà chỉ gọi là cháu. Còn bác hai tôi, sau khi làm hại đời em gái, nỗi ân hận và sự dằn vặt khiến ông không dám nhìn mặt ai nữa, nên đã bỏ đi biệt xứ.
Vì thương tôi mẹ đã cố chôn chặt nỗi đau vào tận đáy lòng. Cho đến bây giờ, mẹ vẫn không hay biết tôi đã đọc những trang nhật ký đẫm nước mắt của mẹ. Thương mẹ bao nhiêu tôi lại càng câm hận ông nội bấy nhiêu. Tuy tôi biết bây giờ lương tâm cũng đang dằn vặt ông từng ngày, còn nếu không thì ông trời có mắt đã để bà nội hành hạ ông vì tội đã phản bội bà.


0 nhận xét to "Nhật ký của mẹ"

Đăng nhận xét

Nhãn

Blog Archive

Blog được thiết kế bởi Phùng Văn Minh