Hùng Bô - Phần 4

Nghe tiếng điện thoại reo, sẵn đứng bên cạnh đó, nên Loan bắt phone, nàng trả lời :
- A lô, cà phê Bụi đời nghe đây.
Bạch lúng túng tự giới thiệu :
- Dạ.. Tôi là anh của Tuyết.
- Chào anh. Hôm nay Tuyết nghỉ...
- Vâng tôi biết, Tôi muốn hỏi cô có biết trong thời gian em tôi bán ở đó, nó có.. bồ bịch với ai không?
Loan thật tình đáp :
- Dạ không đâu. Tuyết nó hiền lắm anh ạ. Nhưng mà có chuyện gì không mà anh hỏi như vậy?
Bạch thật tình kể lại hết cho Loan nghe về câu chuyện buổi sáng nay. Xong chàng mới kể lể :
- Chẳng biết sao mà tới giờ này nó vẫn chưa về.
- Vậy chớ thằng đó tướng tá ra sao. Anh có thấy nó không?
- Có. Tôi nhìn nó kỹ lắm. Tướng to con, tóc dài để ria mép, đi cái xe sport màu đỏ chói...
Loan reo lên trong phone :
- Rồi. Đúng rồi. Thằng... Hùng Bô. Cái thằng điếm thúi tối ngày đi dụ dỗ đàn bà con gái...
Bạch run run hỏi tiếp :
- Vậy cô có biết nó ở đâu không? Chỉ giùm tôi để tôi đi bắt con Tuyết về.
- Tôi có số phone nó đây. Nhưng điện thoại nó hổng trả tiền nên bị cắt rồi.
Để tôi chỉ nhà cho anh tới. Anh cứ đi đường... đến ngã tư... quẹo phải vô apartment... nhà nó số....
Bạch rối rít cám ơn Loan.
Thủy nghe rõ cuộc đối thoại của Bạch và Loan, nhưng nàng vẫn làm như không biết gì hết. Cả bầu trời như sụp đổ trước mắt. Thần tượng Hùng Bô của nàng đang theo đuổi Tuyết, cô bạn nhỏ ngây thơ mà nàng vẫn quí mến.
Nghĩ đến chuyện giờ phút này, Hùng đang tuột quần Tuyết, leo lên mình Tuyết mà hành hạ, giống như hắn đã từng hành hạ nàng, Thủy giận tìm mặt mày.
Chịu đựng hết nổi, nàng bỏ mặt công việc, bước ra phía quán dùng điện thoại công cộng gọi về cho Bạch.
Tiếng Bạch vang lên trong máy :
- A lô
Thủy nói ngay :
- Anh hả, em Thủy đây, nghe nói con Tuyết làm sao đó anh?
- Thủy hả em biết con Tuyết đi chơi với cậu nào từ sáng đến giờ chưa về... Anh lo quá.
- Anh biết thằng đó ra sao không?
- Chỉ thấy tướng nó bảnh lắm, để ria mép, đi xe sport đỏ chói. Anh hỏi cô Loan thì cổ nói nó là thằng Hùng Bô, chuyên môn lừa gái.
Thủy chết điếng cả người. Vậy là đúng rồi. Hèn chi hai bữa nay hắn lặn mất tiêu, bỏ nàng nằm phơi chim một cách thê thảm.
- Rồi bây giờ anh tính thế nào?
- Cô Loan mới chỉ nhà hắn cho anh. Anh định đi đến đó kêu Tuyết về.
Thủy càng giận tím ruột. Thì ra Loan đã biết nhà Hùng. Có nghĩa là hắn từng dẫn Loan về nhà để "thịt" Loan. Rồi hắn "thịt" nàng. Hôm nay thì "thịt" Tuyết.
Thủy càng suy nghĩ càng thấy rõ cái mặt thật của Hùng Bô. Nàng cảm thấy thương hại tất cả các cô bạn đã là nạn nhân của hắn. Thủy mỉm một nụ cười chua chát.
Trong đầu nàng nảy ra một quyết định :
"Không thể nào kéo dài cái tình trạnh này được. Bằng mọi giá phải chấm dứt."
Nàng bảo Bạch :
- Nếu anh muốn đi gọi Tuyết về thì... ghé rước em đi với, để em khuyên răn Tuyết.
- Vậy em chuẩn bị đi nhé, anh tới liền.
Trước khi lên xe với Bạch, Thủy vào nói nhỏ gì vào tai Loan. Chỉ thấy Loan gật gật đầu, miệng nói o kê o kê.

Đúng như lời chỉ dẫn của Loan, Bạch và Thủy tới đúng nơi thì thấy xe của Hùng đậu ở đó. Cửa nhà hắn đóng kín mít. Thủy bảo Bạch cứ ngồi trong xe. Một mình nàng đến gõ cửa.
Suốt một ngày Hùng say sưa trên thân xác Tuyết, một cô gái còn trong trắng. Hắn trổ đủ ngón nghề để đưa Tuyết lên chín từng mây hoan lạc. Hùng biết Tuyết là gái tân, đụng đến đâu là dâm thủy ra đến đó. Cái thứ gái mới lớn, lại được ăn nhiều bơ sữa, được coi những tấm ảnh, những cuốn phim khêu gợi hằng ngày. Em nào lại hỏng... nứng lồn. Chỉ cần có cái hơi đàn ông thoáng qua là mấy em đủ chảy nước rồi. Nhưng cái khó là làm sao cho các em sướng đến mức độ quên sợ quên đau. Hùng đã đạt đến tiêu chuẩn đó.
Hắn phá trinh Tuyết một cách dễ dàng. Lúc đầu cặc hắn đâm sâu, phá vỡ màng trinh của Tuyết. Hắn để ý chỉ thấy Tuyết rướn người lên, nhăn mặt rên một tiếng "ư ư". Vậy là xong. Chờ cho Tuyết bình tĩnh, hắn lại nhắp nhắp thật chậm, thật êm ái để Tuyết khỏi thấy đau rát.
Sau phút đầu tiên. Một trăm cô gái như một, cô nào cùng khóc thút thít. Tuyết cũng vậy. Đồng ý là lồn nàng cũng hơi rát. Nhưng mà rát sướng chớ chả có gì mà phải khóc. Tuy vậy, nước mắt vẫn chảy lăn dài xuống hai má.
Hùng Bô nghĩ trong đầu : "Đụ mẹ, sướng chết mẹ mà sao con nào cũng khóc tấm tức vậy cà?". Rồi hắn nằm suy nghĩ lẩn thẩn một hồi thì tìm ra chân lý :
"A, thì ra em nào lần đầu được chơi cũng khóc chẳng phải vì tiếc rẽ vì chữ trinh đáng giá ngàn vàng mà các em tiếc rẻ là vì : Chơi sướng như vậy mà tại sao tới bây giờ mình mới chơi. Khóc là vì tiếc thời gian đã phơi chim một cách lãng phí mà thôi."
Sau những giây phút sung sướng tột đỉnh, Tuyết nằm rũ ra như một thây ma. Trong người nàng lâng lâng đủ thứ cảm giác mới lạ. Vừa đau, vừa rát, vừa sướng, vừa mừng, vừa lo. Nàng lo là vì đã quá khuya. Chẳng biết anh Bạch nghĩ thế nào? Có đi tìm nàng không?
Tuyết xoay qua Hùng lo lắng hỏi :
- Mấy giờ rồi anh? Chắc em phải về.
Hùng thấy cũng đã đủ "đô" rồi. Thường thường Hùng phá trinh em nào rồi hắn cũng chỉ làm một phát thôi. Sau đó, 5,7 ngày cho chim em kéo da non, ngứa ngáy tự động đến nạp thịt cho hắn. Đến chừng đó hắn mới thấy sướng thật sự. Vậy mà nội ngày hôm nay, Hùng đã chơi Tuyết tổng cộng ba lần rồi. Hùng đã xuất khí ba lần, có nghĩa là Tuyết phải ra ít lắm là 9 lần. Hùng thấy đã đủ. Vả lại, hắn nghĩ Tuyết cũng chẳng còn nước nôi gì nữa mà chơi.
Nghe Tuyết hỏi, Hùng đưa tay nhìn đồng hồ. Mới hơn 1 : 00 giờ hơn. Nhưng hắn đáp tỉnh queo :
- Cũng... 12 giờ rồi đó em.

Tuyết hốt hoảng :
- Thôi, anh đưa em về đi. Sợ anh Bạch ở nhà lo.
- Em lớn rồi chớ có phải con nít đâu mà đụng một chút là anh Bạch, anh Bạch.
- Nhưng mà dù sao em cũng phải về, để sáng mai còn đi làm nữa.
Hùng Bô vừa mệt, vừa buồn ngủ lại bị Tuyết nhất định đòi về. Bất đắc dĩ hắn phải mặc đồ vào, tay cầm chìa khóa xe sẵn sàng. Thì cũng vừa lúc ấy, tiếng gõ cửa vang lên. Nhìn thấy Tuyết cũng đã ăn mặc chỉnh tề. Hùng Bô mạnh dạn đến mở cửa.
Cánh cửa về bặt ra, Hùng Bô lạnh người khi thấy người gõ cửa là Thủy. Hắn cố gắng giữ bình tĩnh hỏi :
- Ủa, Thủy, sao em biết anh ở đây?
- Em nhờ Loan chỉ.
Hùng lúng túng, chưa biết xử trí ra sao thì Thủy đã nói tiếp :
- Nghe nói Tuyết có đến đây chơi nên anh Bạch nhờ em chỉ đường để đón Tuyết về, sáng mai còn đi làm sớm.
Hùng nhanh nhẩu lấp liếm :
- Ôi, hai anh em đi xi nê, shopping cả ngày. Mới ghé nhà để anh thay đồ. Định đưa Tuyết về thì Thủy tới may quá.
- Thôi anh khỏi đưa, Anh Bạch chở Tuyết về được rồi.
Rồi Thủy quay sang Tuyết nảy giờ vẵn đứng chết cứng một góc, nàng nói :
- Thôi, Tuyết về để anh Bạch chờ. Xe ảnh kia kìa.
Vừa nói Thủy vừa chỉ cho Tuyết chiếc xe của Bạch. Tuyết lí nhí nói một câu gì đó chẳng ai nghe được, rồi lủi thủi đi ra xe Bạch. Chiếc xe trở ra đường và lao vào trong bóng đêm. Còn lại hai người, Thủy lôi Hùng vào nhà. Nàng đánh lạc hướng nghi ngờ của Hùng.
- Anh đi đâu mà mấy bữa nay không thấy tới quán? Làm em chờ anh muốn chết hà.
Hùng không biết Thủy đã biết được điều gì chưa nên hắn đáp lấp lửng :
- Ờ, anh cũng bận một chút chuyện riêng.
Thủy vừa ôm Hùng, vừa nhỏng nhẻo. Làm như nàng chưa biết chuyện hắn lơ nàng, đeo theo Tuyết.
- Mấy hôm nay, chắc anh đi chơi với cô nào chứ gì?
- Tầm bậy, đi với ai đâu?
- Còn chối nữa hả, chớ ai mới ở đây ra đó.
Hùng Bô vẫn lẽo mép, chối biến :
- À, em nói Tuyết hả, anh chỉ coi nó như em gái thôi.
- Con người ta.... còn con gái đó. Coi chừng nghe chưa.
Hùng giả nai.
- Coi chừng cái gì?
- Con người ta là con gái mới lớn còn trinh, thứ đó mà anh chơi... lâu ra lắm à
- Cái gì lâu ra?
- Thì... ở tù lâu ra chứ cái gì.
Thủy vừa nói, vừa cười vui vẻ.
Hùng thấy... tai qua nạn khỏi. Thủy không ghen tương, làm ầm lên là may mắn lắm rồi. Hắn chối bay chối biến :
- Em nói tầm bậy không hà. Ai mà nỡ lòng nào chơi Tuyết. Mang tội chết.
- Thiệt hôn, để em khám lại coi.
Vừa nói, Thủy vừa đè Hùng ra giường. Nàng đưa tay cởi bỏ hết áo quần hai người, rồi bắt đầu cúi xuống ngậm lấy cái củ cặc đang no nê của Hùng mà liếm lấp. Hùng quần Tuyết từ sáng đến giờ là ba phát. Hắn cũng đã nhừ tử rồi. Nhưng nếu không nứng nổi thì có nghĩa là hắn nói láo với Thủy. Vì vậy, Hùng cũng vận dụng hơi tàn, ráng cho đầu khất ngẩng cao, cố chứng tỏ cho Thủy thấy là hắn và Tuyết chỉ gặp nhau trong vòng lễ giáo.
Thủy vẫn mân mê, liếm láp cho cu Hùng thật cứng, rồi tự động leo lên mình Hùng mà phi ngựa. Thủy ngồi trên mình hùng. Nàng nhổm lên nhổm xuống gần cả giờ đồng hồ mà hắn vẫn chưa ra. Trong khi Thủy đã ra dầm dề. Khí nàng tuôn ra ướt nhẹp cả cặc, dái Hùng. Hắn chẳng còn hứng thú gì nữa. Bây giờ hắn chỉ muốn được nằm yên, ngủ nghê một giấc cho lại sức. Nằm dưới nhìn lên, thấy Thủy đã quá mệt vì khí ra quá nhiều nên hắn muốn kết thúc cuộc vui cho rồi.
Hùng ngồi dậy, đè ngửa Thủy xuống rồi bắt đầu nắn nàng như máy. Thủy đã thiếu Hùng mấy ngày nay, giờ nàng đã được thỏa mãn hoàn toàn. Thủy rên xiết liền miệng.
- Ư.. ư... sướng quá, Hùng ơi... sướng em quá...
Hùng ráng nắc mạnh liên tục một hơi cho khí tuôn ra. Rồi chẳng cần rửa ráy gì cả, hắn ngã quay ra. Không đầy 2 phút sau, tiếng ngáy của Hùng đã vang lên đều đặn.
Chờ thêm 5- 10 phút nữa cho Hùng ngủ say, Thủy mới rón rén mặc áo vào tươm tất. Nàng mở xách tay lấy ra một lưỡi dao lam mới toanh. Rồi một tay cầm cu Hùng kéo ra, tay kia nàng cắt nhanh một nhát thật mạnh. Cái khúc thịt bị cắt đã nằm gọn trong tay nàng. Đang ngủ say, Hùng chợt thét lên một tiếng đau đớn. Khi hắn nhận ra được là chuyện gì đã xảy ra, thì Thủy đã xuống tới đường.
Một chiếc xe đậu sẵn đó tự bao giờ, mở máy phóng đi. Ngồi trong xe, Thủy chờ cho xe chạy thật xa mới đưa cái khúc gân đỏ hoét máu me cho người bạn xem, trước khi quăng ra giữa đường freeway cho xe khác cán. Người lái xe cười khằng khặc nói với Thủy :
- Uổng quá, sao mày không để cho tao đem về ngâm rượu.
Tiếng cười và giọng nói nghe quen quen, hình như là tiếng của Loan.

Hoc Hoi


0 nhận xét to "Hùng Bô - Phần 4"

Đăng nhận xét

Nhãn

Blog Archive

Blog được thiết kế bởi Phùng Văn Minh