Của trời cho


Buổi trưa, sau khi cơm nước xong, các bà trong sòng bài nhà bà Vi nằm trên chiếu vừa xỉa răng vừa nói chuyện. Bà Vi dẫn Báu đến trình diện :
- Xin giới thiệu với các chị. Đây là em Báu. Mười tám tuổi rưỡi. Tuổi trẻ nhưng tài cao. Báu đã từng hạ 3 bà trong một lúc. Báu là người được nhiều cô nhiều bà ngưỡng mộ và rất nổi tiếng ở Bình Dương. Chị nào thích thì cứ thử.
Tất cả năm bà cùng đồng loạt ngồi dậy, nhìn Báu với những cặp mắt nghi nghờ, vừa chiêm ngưỡng. Ai chứ bà Vi đã giới thiệu thì đúng là hàng loại tốt, chứ không thể là đồ giả. Vì lâu nay bà Vi đã từng trình hàng nhiều lần. Lần nào cũng làm các bà ngẩn ngơ, khâm phục. Dĩ nhiên trước khi trình làng, bà Vi cũng dã thử qua. Thử để thưởng thức trước, và cũng để biết trước là của tốt để khỏi bị mang tiếng và cũng để dễ moi bạc của mấy bà đang tới đây giải trí bằng cờ bạc vừa cũng để mua vui bằng xác thịt.
Bà Ngọc Thủy, khoảng 40 ngoài. Người mập mạp phương phi, nhìn Báu khinh thường và hỏi :
- Cái gì? 18 tuổi rưỡi? Còn nhỏ hơn thằng út nhà tôi, mà chị Vi bảo là tuổi trẻ tài cao! Há Há! Khá lắm thì con cu cũng chỉ lớn hơn ngón tay cái một tị, chớ làm gì......
Bà Hồng Nguyên thêm vào :
- Há, há! Chị Vi bảo nó đã từng hạ 3 bà. Mà 3 bà như thế nào? Bà nhà quê, bà thuộc gái mới lớn lên hay như chúng tôi?
Bà Vi cười tự hào, cầm tay Báu, nói :
- Khổ quá. Lâu nay các chị có bao giờ thấy tôi nói dối chưa? Có của ngon, của lạ mới dám đề bạt lên cho mấy chị. Chớ của đáng tội, nếu chi chê, hay không vừa lòng có mà con này đóng cửa, chết đói à?
Bà Bác sĩ Huy hỏi đùa bà Vi :
- Em xin hỏi bà chị. Bà chị đã thử qua chưa, hay chỉ tai thì nghe mà mắt thì chưa thấy? Này ở cái thời buổi nhiễu nhương này đồ giả mạo cũng nhiều lắm đấy nhé!
Bà Vi nhìn Báu để thú thật với các bà :
- Rồi. Mới tối hôm qua đây chứ chẳng có lâu lắc gì đâu. Thập bát ban võ nghệ, cậu ta rành sáu câu. Thì em đã bảo, chị nào không tin, xin cứ thử. Xong cuộc, mà không vừa ý thì cứ ra đây đè con này xuống mà cắt làm tám khúc.
Tất cả cười vang. Tầng lầu này có ba phòng đặc biệt, có máy lạnh, có giường kiểu để các bà hành lạc. Tôi là tài xế chuyên đi rước mối về cho các bà. Địa điểm rước là nhà hàng Grival, Thanh Thế, phòng Thẩm Mỹ Tân Lộc, Cercle Sportif v.v.... Các cậu rất trẻ từ 20 trở xuống. Chỉ lâu lâu mới có một khứa trên 30, nhưng người này phải là một tay anh hùng hảo hớn. Chưa bao giờ chơi qua một chàng trẻ như Báu. Vì vậy các bà nghi ngờ là phải.
Bà Hạnh Dung chủ tiêm vàng ở Phú Nhuận, từ nãy giờ chỉ nhìn Báu mà không nói. Tuổi bàkhoảng ngoài 30. Bà không có con nên người bà còn eo thon rất dễ nhìn. Bà nói :
- Thôi được. Ai cũng chê không dám thử. Vây xin để tôi đi tiên phong. Xưa nay tôi chưa bị ai hạ, kể cả thằng Hùng đầu bò, thằng Phàn mặt ngựa. Nếu hôm nay quả tình cậu Báu nay cho tôi đo ván, tôi sẽ tặng món quà trị giá ngang với chiếc xe Dream đời mới.
Mấy bà vỗ tay. Bà Hạnh Dung đến ngồi bên Báu. Bà ngắm nghía "mẫu hàng". Nhìn Báu, một cậu trai chưa đầy 19, bà chẳng tin Báu có khả năng làm tình gì cả. Tụi thăng Hùng đầu bò, thăng Phàn mặt ngựa trước khi vào trận đã phải xuống Phạm Ngũ Lão kéo mấy đứa mấy cặp thuốc phiện để làm hành trang lên đường. Vậy mà gặp bà là tan xác. Nghe đến tên Hạh Dung là hồn phi phách tán, chạy tuốt không dám ngó lui. Lần này bà muốn thử Báu vì tò mò hơn là muốn thỏa mãn cơn dâm dục. Bà đứng lên :
- Xin phép mấy chị nhé! Em đã khổ công tìm trong thiên hạ khá lâu. Chưa thấy một Trụ Vương thứ thiệt. Hôm nay gặp Hoàng Tử Bình Dương. Em cũng cố xuất chiêu với chàng để xem tài cao thấp..
Nói xong, bà dắt Báu đi thẳng vào phòng ở cuối dãy lầu. Cài cửa cẩn thận, bà Hạnh Dung mở nhạc nhẹ. Việc đầu tiên là bà dẫn Báu vào cùng tắm. Bà rất sạch. Trước khi ân ái, bà là người luôn luôn đíxh thân làm sạch tình nhân từ đầu tóc xuống móng chân, nước hoa tẩm đầy mình. Bà tự cởi hết quần áo, rồi cởi cho Báu. Khi quần Báu được tụt xuống, bà sững sờ kinh ngạc nhìn thấy con cặc của Báu quả là một kỳ vật. Con cặc đó không thể có nơi cơ thể cuả một người con trai tuổi vừa qua 18 như Báu. Bà Hạnh Dung qùi xuống cầm cặc của Báu lên rồi hỏi :
- Trời! Sao cặc của em nó to như của người lớn vậy.
Báu trả lời hồn nhiên bằng giọng nhà quê :
- Thì tại trời sinh nó vậy. Em đâu có biết.
Bà Hạnh Dung mân mê con cặc của Báu, im lặng một lúc lâu. Xong bà đứng lên nhìn Báu và hỏi :
- Phải em chưa tới 19 tuổi?
- Dạ đúng vậy. Ai khai gian làm chi, tới tháng 7 sang năm em mới 19 tuổi. Mà nhằm nhò gì cái tuổi. Mấy bà dưới nhà quê nói em hơn mấy lão già 40, 50 đó. Em lên đây mấy con mẻ khóc quá trời.
Bà Hạnh Dung vẫn chưa tin. Vừa vặn bông sen cho nước đổ xuống, bà vừa tò mò hỏi Báu :
- Chị hỏi thiệt nhen. Đêm qua em có ngủ với bà Vi hả?
Báu cũng thành thật trả lời một cách huỵch toẹt :
- Thì bà cũng như mấy chị. Lúc đầu bà cũng không tin mặc dầu chị Hóa đã thành thật giới thiệu em tận tình. Em không biết nói dóc. Không tin chị cứ hỏi chị Hóa thì biết. Đàn bà ở quê em họ khoái em tới cỡ nào. Hồi đó cứ mỗi chiều em cứ đi dạo vòng vòng trong xóm chơi, thì chiều về trong túi cũng có vài ba trăm đồng.
- Chỉ vài ba trăm thôi à. - Bà Hạnh Dung hỏi.
- Dạ. Vài ba trăm là phải ngủ với vài ba bà. Còn bữa nào ế lắm cũng ăn được mấy củ khoai, tô hủ tiếu. Em thích là vui rồi. Còn tiền bạc ai thương thì họ cho mình, chớ em cũng chưa bao giờ đòi hỏi.
Thấy bà Dung tắm, kỳ cọ cho mình kỹ quá, Báu nói tiếp :
- Mà cũng chưa ai tắm cho em như chị vậy đâu.
- Ờ, chị thích sạch. Phải sạch mình mới hưởng hết được. Bộ bà Vi đêm rồi không tắm cho em sao?
- Dạ không. Bà biểu em đi tắm một mình. Mà sao trên Sàigòn này mấy chị kỹ quá. Chớ ở nhà quê, cứ hô chơi là nhào vô phập phập. Chả ai để ý đến tắm rửa gì ráo.
Bà Hạnh Dung thấy Báu một cách chất phát nên cười vang. Bà mân mê con cặc của Báu. Bà không thể hiểu được làm thế nào mà Báu có được một con cặc đặc biệt như thế này. Hình thù nó giống như con cá trê. Đặc biệt là cái đầu cặc, nó nở ra như trái mận. Bà cầm thằng bé khá lâu, nên nó sừng lên cứng ngắc, trông càng hấp dẫn. Bà Dung hỏi tiếp :
- Hồi hôm bà Vi có thua em không?
- Bà dở ẹt. - Báu trả lời. - Mới chừng nửa tiếng là bả la lối om sòm. Đấm vô đít em bình bịch, rồi ra luôn. Em tưởng bả giả bộ, em mới đè lên nắc tiếp. Em vác 2 chân bà lên vai, 2 tay bợ cái bàn tọa của bà lên, nắc con cặc nghe "bật nật" trên cạnh mồng đóc. Mười mấy phút sau bả lại la làng. Cong tay lại vỗ vô hông em, và ra nữa. Em đòi nắc nữa, bả xô em ra, năn nỉ : "Thôi Báu ơi! Cho chị thở chút đã Báu." "Cha mẹ ơi! Chắc con sắp qua đời. Ối. Báu ơi! Chưa thằng nào.. chì... như em." Bả thở thở giống như bò kéo xe. Bả hôn em quá trời. Bả mừng lắm. Em không biết tại sao mà bả mừng như vậy. Tưởng bả dành riêng em để hưởng. Không dè trưa nay bả dắt em lên đây giới thiêu với mấy chị...
Bà Hạnh Dung nghe Báu kể chuyện mà tay thì cho vào đít Báu chà xà phòng thật kỹ. Báu đứng nhìn thấy gương mặt chị Dung thật đẹp. Mũi cao, mắt to, môi mọng đỏ. Cặp vú tròn vừa phải, hai cái núm còn đỏ hồng. Báu hỏi :
- Chị có mấy đứa con rồi?
- Chị không có con. Không biết tại ông xã hay tại chị. Lấy chồng 12 năm rồi mà cứ như con gái. Chị nghĩ có lẽ tại ông xã của chị ổng cứ lo làm giàu, tuần lễ mới mò chị được vài lần. Mà ông chẳng thiết bú lồn, bú vú gì hết. Nhào lên xọc xọc vài ba phút là đã ói ra rồi trong khi chị chưa có cảm hứng gì hết. Lần nào cũng bị "dở dang" giống như ngồi vào bàn, vừa ăn mới có một chén thì nồi đã hết cơm. Đôi khi thèm quá, chị đợi cho ổng ngủ ngon, chị vào phòng tắm xả nước nằm trong hồ, rồi lấy cái bông sen ịn sát vào miệng lồn cho nước bắn vô. Rồi chị phải tưởng tượng như đang đụ một người khác để sướng và để ra. Bác sĩ nói chị cứ tiếp tục thủ dâm như vậy vú sẽ teo, thân có thể bị suy, và một ngày nào chị sẽ mang bệnh lãnh cảm.
- Lãnh cảm là bệnh gì vây? - Báu hỏi.
- Lãnh cảm là không thiết gì đến đụ, đéo nữa cả. Sẽ chán ngấy đàn ông. Nên chị hay lân la tới sòng bài này. Vừa đánh bài vui tay. Rồi nếu muốn chơi bời thì nói với bà Vi bảo Hóa đi đón về cho chị một cậu để chị hưởng. Mà phải là loại cừ khôi. Tốn mấy cũng được. Miễn là phải làm chị ra ít nhất là 2,3 lần....
Bà Dung nói sự thật và cũng để cho Báu biết nhu cầu tình dục của bà như thế để lát nữa lâm trận thì Báu liệu mà xoay sở. Tắm cho Báu xong, bà tắm cho bà. Cũng kỹ lưỡng như đã tắm cho Báu. Báu nhìn bộ lông mầu nâu đen, rậm rì của bà mà thèm. Báu chưa thấy lông lồn ai đen như vậy. Nó quăn tít. Lúc chưa đẫm nước, bộ lông của bà phồng vun lên như cái đồ chùi chảo. Hai đùi bà trắng như bông bưởi. Hai bàn chân thon nhỏ, các móng chân bà sơn mầu đỏ hồng.
Bà tắm một cách tự nhiên chứ không làm điệu để khêu gợi chút nào, mà Báu cũng đã thấy thèm quá. Báu muốn tức khắc đè bà ra đụ cho bà biết tay. Như có lần Báu đã đụ cô út ngay ngoài bếp vào buổi trưa khi cô đang cặm cụi xắt chuối cho heo ăn. Nhớ lại bữa đó, Báu đẩy một hồi, cô út lăn tuốt lại chỗ khạp nước.
Nam Nguyễn


0 nhận xét to "Của trời cho"

Đăng nhận xét

Nhãn

Blog Archive

Blog được thiết kế bởi Phùng Văn Minh