Chuyện của lê - phần 2


Có nhiều tu bổ cho khoảng sân sau nhà trong mùa hè năm nay, Thu thuê người xây hồ tắm ở sân sau nhà và cả khu vườn hoa phải dời đến sân trước.
 Hai mẹ con làm việc rất nhiều mỗi buổi chiều sau khi đi làm và đi học về để vườn hoa được trở nên tươm tất. Trời thật nóng trong vùng thung lũng này, Thu nói với con :
- Mình xây hồ bơi thật đúng lúc mùa hè nóng như năm nay phải không Lê?
Lê vẫn còn thích thú với cái hồ bơi xinh xắn mới vừa hoàn tất, nhưng chưa thể sử dụng được cho đến tuần sau, nhìn mẹ cười trả lại :
- Làm vườn mệt, nhảy xuống hồ bơi mát lắm đó mẹ!
Thu nhìn con cười :
- Mẹ phải tập bơi mới được
Lê nhìn mẹ :
- Bơi tốt lắm đó mẹ, con sẽ chỉ cho mẹ bơi, mau lắm...
Cái nóng trên 100 độ của khu vực thung lũng này, khu vực nóng nhất của vùng phụ cận LA, hai mẹ con mồ hôi nhễ nhại. Thu bỗng cảm thấy choáng váng, xây xẩm mặt mày, Thu gượng chống tay xuống đất, mắt hoa lên... rồi không cưỡng lại được nữa, Thu nằm phục xuống đất.
Đang cào đất, Lê nhìn thấy mẹ như vậy vội vàng chạy lại đỡ Thu lên :
- Mẹ, sao vậy mẹ!!! Có sao không?
Thu nhắm nghiền mắt, mặt xanh dờn không còn một hột máu, lăn trên bãi đất. Lê hốt hoảng :
- Mẹ... mẹ...
Lê vội vàng xốc mẹ lên ẵm vào trong nhà, đặt mẹ vào phòng của bà, định phone gọi xe ambulance thì bà Thu gượng tỉnh ngăn lại :
- Đừng, không cần đâu Lê, mẹ bớt rồi. Chắc mẹ bị say nắng thôi!
Lê cởi giày cho mẹ, không khí mát dịu trong nhà của máy lạnh làm cho bà Thu thấy khỏe lại được một chút. Lê lăng xăng chạy vô buồng tắm lấy khăn ướt lau mặt cho mẹ, Thu nhìn con cảm động :
- Mẹ không sao đâu, gần khoẻ như thưng rồi, nằm nghỉ một chút, tắm xong là khỏe lại như thường mà!
Lê nhìn mẹ nói :
- Mẹ cứ nằm nghỉ đi, Lê ra dọn dẹp sơ ở ngoài rồi vô lại nghe!
Lê chạy ra ngoài cất dụng cụ làm vườn vào nhà kho xong trở vô phòng mẹ. Thu lồm cồm ngồi dậy định vô tắm cho hết chất mồ hôi rịn rịn trên người, nhưng vừa đứng lên thì lảo đảo muốn té. Lê chạy vào đỡ mẹ kịp, Thu vịn vào người con, Lê định đặt mẹ nằm xuống giường lại thì Thu nói :
- Không sao đâu Lê, đỡ mẹ đứng lên một chút cho khỏi chóng mặt
Hai tay bà thu ôm lấy hai bờ vai chắc nịch của Lê, Lê vòng tay ôm ngang lưng mẹ, Thu dựa hẳn người ép sát vào người con, Lê nói với mẹ :
- Lê đưa mẹ vô buồng tắm nghe?
Thu trả lời :
- Đỡ mẹ đứng lên một chút đã, mẹ còn hơi choáng váng...
Hơi thở của bà Thu vẫn còn nặng nề, Lê cảm thấy da thịt của mẹ mát rượi trong vòng tay mình, người Thu sát vào con, Lê cảm thấy vòng tay mình ôm trọn thân hình nhỏ nhắn, mềm mại của mẹ.
Lê bắt đầu cảm thấy bị kích thích, tim Lê bắt đầu đập nhanh hơn, máu như dồn lên đầu, dương vật Lê từ từ căng lên cứng ngắc dưới lớp quần short của mình, áp sát vào bụng mẹ..
Lê muốn nhích ra một chút sợ mẹ biết được ý nghĩ dục vọng đen tối của mình, nhưng bà Thu vẫn còn chưa đủ sức để đứng vững một mình, vẫn dựa sát vào người con. Dương vật Lê bị kích thích đến tột độ vì sự đụng chạm vào người mẹ bắt đầu nhích lên nhích xuống, Lê cố lùi người lại đàng sau. Hành động của Lê làm bà Thu cảm thấy có điều gì khác thường và nhận ra ngay dương vật của Lê đang ép sát vào phần bụng của mình.
Thu cảm thấy người mình hơi biến đổi, nóng lên, Thu vôi vàng đẩy Lê ra:
- Mẹ đi một mình được rồi, mẹ khỏe rồi Lê...
Thu bước lần vô phòng tắm, Lê dìu mẹ người vẫn còn hồi hộp vì những cảm giác thích thú, sợ sệt. Thu nói khi vừa bước vào phòng tắm và khép cửa lại:
- Mẹ tắm xong rồi mình ăn cơm, Lê pha dùm mẹ ly nước cam vắt nghe?
Lê dạ, chờ cho bà Thu đóng cửa buồng tắm rồi chay ra bếp vắt nước cam cho mẹ. Vừa làm, Lê vừa nhớ lại cảm giác thích thú khi ôm cả thân hình của mẹ trong vòng tay và khi dương vật của mình cọ xát vào bụng mẹ.
Lê pha xong ly nươc, đem vô phòng cho bà Thu. Buồng tắm vẫn đóng cửa, tiếng nước vẫn lào xào bên trong, Lê gọi mẹ :
- Lê pha nước cam cho mẹ rồi đó, Lê để ngoài này nghe!
Không thấy tiếng mẹ trả lời, Lê lập lại lớn hơn nữa, vẫn không thấy tiếng trả lời của bà Thu. Lê đặt ly nước trên bàn ngủ, mở cửa buồng tắm, Lê gọi :
- Mẹ... mẹ... mẹ có sao không?
Vẫn không thấy tiếng bà Thu trả lời, Lê đi lại vén tấm màn nylon che bồn tắm. Bà Thu gục xuống sàn của bồn tắm, nước ở vòi vẫn chảy xối xả trên người Thu.
Lê vội ôm xốc mẹ lên đặt trên giường ngủ cuả bà. Người bà Thu trần truồng dưới mắt Lê, Lê sợ quá không nghĩ đến gì khác nữa vội vàng trùm kín người Thu trong mền, mở tủ lấy khăn lau khô tóc cho mẹ. Bà Thu mở mắt nhìn Lê cười trấn an, Lê hỏi mẹ :
- Lê gọi xe đưa mẹ vô bịnh viện nghe?
Thu lắc đầu nói với con:
- Chắc không sao đâu, để mẹ nằm nghỉ một lát coi sao...
Lê thấy thương mẹ quá, Lê săn đón :
- Để Lê pha cho mẹ một chén chicken soupe nóng nghe mẹ, mẹ uống 1 chút cho khỏe.
Bà Thu nhìn Lê cười cám ơn, Lê nói :
- Để Lê lấy quần áo mẹ thay không thôi lạnh đau nữa đó!
Bà Thu chỉ ngăn kéo dressing cabinet, nói Lê :
- Lê lấy cho mẹ cái áo ngủ màu xanh ở trong đó cho mẹ.
Lê mở tủ đưa áo cho bà Thu rồi nói :
- Mẹ mặc áo cho ấm đi, Lê pha soupe cho mẹ.
Lê vô bếp, lúi húi pha cho mẹ chén soupe và đưa vô phòng mẹ. Lê đỡ mẹ đậy ngồi dựa lưng vào đầu giừơng và múc soupe cho mẹ, bà Thu nói :
Để mẹ xúc 1 mình được rồi.
Lê dành lấy :
- Mẹ còn mệt, để Lê xúc cho mẹ.
Lê xúc soupe cho bà Thu và nhìn bà với tất cả sự yêu thương của mình. Lòng Lê thấy rưng rưng một nỗi xúc cảm, và với thật nhiều hối hận đã có những ý nghĩ xấu với mẹ mình.
Lê xúc cho mẹ hết chén soupe, rờ cái mền thấy ướt, Lê mở tủ lấy cái mền khác đắp cho bà Thu
- Mẹ nằm ngủ một giấc đi, Lê ra ngoài để cho mẹ ngủ nghe!
Bà Thu nhìn con xúc động :
- Ừ, để mẹ ngủ một chút.
Lê kéo mền trên ngực mẹ, bước ra khỏi phòng, khép hờ cửa lại.
Thỉnh thoảng Lê lại rón rén vô phòng coi chừng mẹ, Lê chỉ đứng ở cửa phòng, ló đầu vô chứ không dám bước vô phòng sợ mẹ tỉnh dậy.


0 nhận xét to "Chuyện của lê - phần 2"

Đăng nhận xét

Nhãn

Blog Archive

Blog được thiết kế bởi Phùng Văn Minh