Ai nhớ ai thương

Cách đây 3 năm, ngày ấy... ngày ấy ngây thơ, ngờ nghệch.
Tôi đang chuẩn bị thi tú tài toàn phần, đây là một trong các mốc điểm quan trọng mà tôi cần phải vượt qua trước khi bước chân vào ngưỡng cửa các Học viện để đem về tấm bằng cử nhân cho ba má tôi.
 Tôi rất yêu thương và nghe lời họ nên hy vọng sẽ làm được một việc gì đó cho họ. Năm nay tôi đã gần 19 tuổi, lại phải sống xa nhà (tôi là dân Đà Lạt xuống thành phố học) ở thuê nhà cùng 2 nhỏ khác để cùng bớt tiền mướn trọ.
Cùng lứa tuổi tôi, bọn chúng bạn đã yêu đương và quan hệ gái trai thoải mái. Cả 2 nhỏ cùng phòng cũng vậy theo quan niệm Tây Phương nên quan hệ tình dục rất sớm, thường xuyên dắt bồ về nhà. Có điều mỗi đứa tôi ở trong phòng riêng nên chẳng ai làm phiền ai.
Phần tôi, lo mải mê học nên cũng không có nhiều thời gian đi các sàn nhảy và tán tỉnh nên cũng không có để ý đến chuyện trai gái làm gì. Tuy nhiên những sự phát triển người con gái đến tuổi đòi hỏi thì vẫn cứ tiếp tục xảy ra, tôi cảm thấy thiếu một cái gì đó không giải thích được làm cho cuộc sống của tôi thật chán chường và rất boring.
Vào mùa Nôel năm tôi tròn mười chín tuổi. Tôi theo đạo Phật nhưng cũng theo các học trò cùng lớp đến nhà thờ Đức Bà để xem lễ. Tôi gặp Đào, nhỏ cùng phòng đi với anh Quang. Họ quen nhau đã được khoảng nửa năm. Nhỏ là người rất ngoan đạo nên không bao giờ bỏ lễ dù là chỉ một ngày, mặc cho ốm đau hay kinh kỳ lượm thượm.
Thấy tôi nhỏ hỏi :
- Lâu lắm mới thấy bồ đi chơi tối, bộ định đổi đời sao
Tôi đáp :
- Hổng chừng vậy cũng nên, vì nay là năm cuối, không biết có còn ở lại thành phố được vài năm nữa không nên cũng cố thử đi vài bữa xem.
Quang nói thêm :
- Thật hay quá, vậy đi cùng tụi anh đi
- Hổng được, em còn các bạn cùng lớp nè, hẹn bữa sau nghen.
Đột nhiên nhìn thẳng vào mắt anh, tôi thấy mắt anh Quang đẹp quá chừng, nay mới có dịp nhìn tận mắt. Cặp mắt to, với hai con ngươi đen láy và hàng mi dài cong. Thật uổng nếu tôi có được cặp mắt ấy thì hay biết mấy, nó là cặp mắt đẹp mà mọi người con gái ước ao có được.
Cắt ngang dòng suy nghĩ tôi, Quang nói :
- Vậy anh và Đào hẹn em đi coi cinê bữa sau vậy. Chúc giáng sinh vui vẻ há.
Chà cái anh này galăng quá ha, nhưng giọng nói cũng ngọt tai nữa chứ.
Tôi chia tay 2 người và lén chung vào tụi bạn cùng lớp trong dòng người đông đúc.
Tối đó tôi về nhà trọ quá khuya, Minh (bạn trai cùng lớp) chở tôi về trên chiếc Peugeut. Ngồi sau Minh, anh chàng ba hoa hỏi tôi nhiều câu về đời tư và sở thích.
Hay là anh chàng đang định tán tỉnh tôi, tôi tự hỏi. Cũng good vậy, buồn thay anh chàng dùng loại nước hoa rẻ tiền làm tôi mất cả hứng.
Bất chợt cơn mưa trút nước đổ xuống. Sài gòn là vậy, mưa đột ngột và lớn làm tôi cùng Minh không kịp né vào vỉa hè vì đây là đoạn đường Công Lý kéo dài, chỉ có cây mà không có nhà. Minh hỏi tôi nên tìm chỗ trú mưa không. Tôi nói không vì chỉ còn khoảng gần 2 cây số là đã về nhà.
Tuy nhiên Minh ra vẻ chiều bạn gái nên dừng chiếc xe đạp bên gốc cây và bảo đợi ngớt mưa thì đi tiếp. Tôi thấy hơi lạnh. Thì ra cơn mưa làm áo tôi ướt hết, chiếc áo dài trắng mỏng đã bị dính sát vào thân mình làm căng phồng bộ ngực của cô gái xuân thì, tôi có chút e thẹn nhưng may là trời tối nên chắc Minh không nhận thấy.
Minh bảo đứng sát vào gốc cây cho đỡ mưa. Tôi hơi ngại vì từ nhỏ đến giờ tôi rất ít khi đứng gần bạn trai. Đột nhiên Minh dựa xe vào gốc cây và ôm ghì lấy tôi, hơi thở của Minh nóng hổi. Tôi xô ra :
- Làm gì kỳ vậy, người ta cười cho kìa.
Không bớt nương tay, Minh càng ôm chặt lấy tôi, hơi thở hôi mùi thuốc lá làm tôi hết sức khó chịu, hơn nữa bàn tay của Minh bóp vào cặp bồng đào của tôi một cách thô bạo làm tôi không chịu đựng nổi nữa, tôi không nở giáng bạt tai vào Minh vì Minh là người đã từng đưa đón và giúp đỡ tôi nhiều, nhưng tôi không thể chịu được thái độ sỗ sàng của Minh, tôi quyết định tự đi bộ về nhà mặc anh chằng quê độ đứng đó.
Đang khi tôi đi vội vã trên con hẻm về nhà thì tại một góc hẻm tôi thấy An (nhỏ trẻ nhất cùng ở trọ với tôi, học lớp dưới) đang ôm một anh chàng lạ hoắc, không phải là Nhựt. Nhìn kỹ, 2 đứa còn đang làm tình nữa mới lạ chứ, tôi không muốn chú ý nhưng điều làm tôi thấy lạ là nó lại ôm một người khác, tôi tính nhìn kỹ mặt để hôm nào “tống tiền” đòi nó vài món quà để giữ bí mật cho nó. Nhưng dường như bị thu hút vào điều mà 2 đứa đang làm, mặc cho mưa (tuy lúc này đã ngớt) cả 2 vẫn say sưa làm tôi cảm thấy lâng lâng và thèm muốn.
Tôi đã được nghe nói nhiều nhưng chưa từng tận mắt chứng kiến cuộc tình thực do vậy tuy bước đi và làm ra vẻ không chú ý nhưng mắt tôi vẫn liếc nhìn cặp uyên ương. Tôi tin là cả nhỏ An và anh chàng nọ không thấy tôi nên về đến nhà trọ tôi muốn vào ngay phòng nhỏ Đào để kể nó nghe.
Người đang ướt, nhưng vì đang khoái tôi vào phòng nhỏ Đào mà không kịp gõ cửa. Hình nhỏ đập vào mắt tôi thật ngạc nhiên: Cả nhỏ Đào và anh Quang đang không mặc quần áo đang quần quại nhau. Anh Quang đang nằm dưới còn nhỏ Đào thì đang ngồi trên bụng anh ta và nhún nhún. Thấy tôi vào quá bất ngờ cả 2 hơi giật mình, còn tôi thì ngượng quá chỉ kịp nói sorry và về phòng mình.
Sau một lúc bình tĩnh lại tôi đi tắm và về phòng nghỉ một giấc.

Đang khuya có tiếng gõ trước cửa phòng. Mở cửa ra tôi thấy nhỏ Đào. Tôi nghĩ thế nào cũng bị nhỏ trách cho một tua nên đang bối rối và lưỡng lự không biết nói gì để xin lỗi đây thì nhỏ nói :
- Bồ cho mình vào được không.
- Xin lỗi vừa nãy nghen.
- Hổng sao, tụi này sơ ý nên quên khóa phòng thôi mà, bồ thông cảm nghe.
Tôi mừng quá, nhỏ Đào không trách mà lại còn xin lỗi, nhỏ có lỗi gì đâu.
Lúc này tôi còn đang buồn ngủ quá nên không biết phải làm sao, một cái ngáp ngủ lại xảy ra làm tôi thấy hơi lố bịch.
- Ê, có gì định nói vậy bồ.
Tôi sực nhớ lại mình cần gì và định kể cho nhỏ chuyện nhỏ An nhưng nghĩ lại thôi, tôi nói lảng :
- Đang đói nên định lục phòng bồ tìm thứ gì cho đầy cái bao tử háu ăn.
Tôi biết rằng nhỏ Đào không bao giờ dành đồ ăn vặt trong phòng, điều này nhỏ khác tôi mà. Lúc đó có tiếng anh Quang ngoài cửa :
- Vậy thì đi ăn đêm đi, anh bao cả hai.
Thấy thái độ vui vẻ và không trách của anh Quang và Đào tôi thấy rất tự tin và đồng ý cùng đi.
Anh Quang có chiếc 67 cũ nhưng cũng còn chạy tốt, lúc này đã 2 giờ sáng rồi. Nhỏ Đào bỏ tôi lên ngồi giữa để nó ngồi sau. Tôi hơi ngại vì phải ngồi xen giữa nhưng cả 2 thuyết phục hơn nữa tôi không quen ngồi xe máy nên đành nghe lời vậy.
Xe chạy bon bon trên đường, thỉnh thoảng gặp ổ gà, xe khựng lại, bộ ngực tôi lao về trước chạm vào vai anh Quang, anh lịch sự không ép ra sau. Tuy nhiên tôi cũng hơi ngại.
Đến quán hủ tiếu Hồng Bàng, có lẽ hôm nay là đêm Noel nên cũng đông dân nhậu còn đó.
Anh Quang cho Đào và tôi lựa chọn menu và luôn luôn nhường chúng tôi
rước. Sau đó anh lại chở chúng tôi về. Anh tạm biệt và hẹn đợt sau rảnh sẽ đưa chúng tôi đi xem cinê.
Mấy hôm sau, đến năm mới Tây lịch, tôi vẫn không định về thăm nhà để ở lại làm bài. Nhỏ An thì hiếm khi có nhà ban đêm, không sàn nhảy thì cinê, restaurant. Đêm giao thừa đó, nhỏ Đào gặp tôi, nhỏ nói có việc phải về quê thăm nhà và nhờ tôi tiếp anh Quang giùm nó. Tôi ngạc nhiên :
- Bộ bồ định giao anh Quang lại cho mình sao?
- Cũng gần như vậy vì anh Quang galang lắm, nếu mình nói mình về quê thì ông tìm cô khác sequer ngay vì ảnh có máu nghệ sỹ và lắm người yêu thầm mến trộm lắm.
- Nhưng mình không rảnh, hơn nữa đâu biết tiếp anh Quang ra sao đâu.
- Dễ ợt à, ảnh đến thì bắt ảnh đưa đi xem cinê là xong.
Nghe xem cinê, tôi cũng thích nên :
- Thôi được vì bồ tôi sẽ chấp nhận thử thách này.
Đúng như nhỏ nói, tối đó anh Quang đến. Tôi nói anh Quang biết Đào về quê và hôm nay nó nhờ anh Quang đưa tôi đi xem cinê. Anh lưỡng lự một lúc, tôi phân vân hay là ảnh nghĩ gì về tôi không tốt.
Anh nói :
- Ừ nhỉ anh đang thiếu nhỏ một buổi cinê. Vậy nếu nhỏ không phiền thì ta đi.
Tối đó tôi và anh đến rạp Âu Lạc, bộ phim “Người tình nhỏ” thật là hay và có nhiều pha làm tình nhẹ. Bản năng của người con gái mới lớn trỗi dậy, tôi vừa thấy thích thú và vừa thấy ngượng ngùng sao đó, giá có ai giải thích cho tôi những gì đang xảy ra trong tôi thì hay biết mấy. Chợt nghĩ, à anh Quang cũng khá am hiểu đời chắc sẽ giải thích được cho mình thì sao. Nhưng mà anh lại là bồ của nhỏ Đào. Tôi liều mình thử đưa tay với sang giả vờ vô tình khẽ chạm vào tay anh trên bành ghế, anh nhẹ nhàng rút lại. Thật là người đàn ông trưởng thành, không nóng vội, không sỗ sàng như Minh. Tôi thấy phục anh vô cùng.
Tối đó anh đưa tôi về tận phòng và không quên chúc tôi ngủ ngon.
Hôm sau, nhỏ Đào từ quê lên, không quên mang theo măng cụt, sầu riêng đó là những món tôi muốn ăn.
Sau môt vài câu chuyện làm quà nó hỏi tôi :
-                       Ê, hôm qua bồ có ngủ với anh Quang không?
-                       Tôi nóng mặt, thì ra nhỏ này định gây chuyện với tôi sao.
Tôi đáp :
- Làm ơn mắc oán, bộ bồ nghĩ mình lại cướp giật người yêu của bồ sao?
- Đùa chút cho vui, chứ mình biết tính bồ mà, nếu không thì mình đâu để anh Quang cho bồ một đêm đâu.
- Nói thật nghen, mình không có gì đâu. Nhưng mà anh Quang cũng lịch
ự ghê há.
-   Bồ thấy anh Quang có đáng yêu không? - Kể thì cũng có nhiều điều hay: lịch sự, đẹp trai, galăng, ăn nói nhỏ nhẹ
-   - Bộ bồ cũng đã mến rồi phải không?
Tôi chối ngay :
- Không, chỉ là thấy vậy thôi chứ đâu có gì.
- Thôi khỏi phải chối quanh làm gì. Tuy Đào nhỏ hơn bồ một tuổi nhưng mùi đời thì Đào xịn lắm rồi. Đào biết bồ cũng mến anh Quang nhưng ngại vì ảnh là người yêu của Đào phải không. - Không phải như vậy
- Phải thì đã sao, mình cũng không ngại đâu, mình nói thật cho bồ biết: chỉ có bồ là còn ngờ nghệch nhất trong tụi con gái trong thành phố này. Bồ nghĩ nhỏ An đã từng làm tình với ai chưa, nói chính xác ít ra cũng phải hơn 2 người rồi.
Tôi giật mình, thì ra chuyện tưởng là bí mật của nhỏ An đã chẳng xa lạ gì với nhỏ Đào, có lẽ là do ít đi đêm nhiều nên tôi không nghĩ mấy nhỏ lại đã sành đời như vậy.
Chẳng đợi tôi nói gì Đào nói tiếp :
- Mình biết bồ còn ngây thơ lắm, lại còn thẹn thùng nữa nghen. Để mình nói thêm có đúng không há: Tuổi của bồ bây giờ ngực đã căng như hai quả cà chua vậy, lông mu đã mọc thành hình tam giác và mượt rồi, hơn nữa nếu mối khi tắm mà sờ vào 2 mép âm hộ thì cảm giác cũng khoan khoái phải không. Thỉnh thoảng nghe hoặc thấy chuyện làm tình cũng nóng mặt và thích nhưng ngại ngùng và làm ra vẻ đạo đức. Nhưng thực ra nếu không rành đời thì khổ lắm, làm tình là cả một nghệ thuật.
Tôi thật không ngờ sao nhỏ Đào lại quá hiểu tâm lý tôi vậy. Nhũng khi tôi ngắm trong gương một mình tôi biết bộ ngực tôi cũng đủ lớn làm nhiều chàng trai thích ngắm, tuy nhiên tôi vẫn ghen thầm vì không có được sự nắn bóp của phái mày râu nên bộ ngực tôi không được căng phồng hết mức. Tôi vẫn ước ao có một chàng nào đó sờ lên bộ ngực còn ngủ quên của tôi để nó có thể vươn mình tự hào và tôi sẽ hãnh diện để mặc coocxê loại ỡm ờ nửa khoe nửa kín. Nhiều lần tắm kỳ vào cửa mình, tôi thấy 2 mép bên âm hộ tôi ươn ướt và rất khoan khoái, tôi tự hỏi nếu có một đấng nam nhi nào chịu cho tôi hưởng một chút tinh khí thì chắc hẳn là khoái cảm lắm. Vậy nhưng có điều là tôi nghe nói lần đầu tiên giao hợp rất là quan trọng, nếu chẳng may vào chàng trai nào không kinh nghiệm và tế nhị mà hùng hổ, vội vàng sẽ làm rất đau người con gái và vết thương nội tâm này khó hồi phục được.
Đang khi tôi miên man với những cảm giác lâng lâng và huyền ảo đó thì nhỏ Đào nói tiếp :
- Bồ có ngại không, nếu không mình nói tiếp cho mà nghe.
Lúc này, tôi thật sự thấy như được mở rộng tầm mắt, do sống xa ba má nên thiếu sự hướng dẫn tình dục nên tôi tuy gần bước vào tuổi lấy chồng nhưng có chút nào kiến thức về lãnh vực quan trọng này đâu. Đây là lần đầu tiên tôi được nhỏ cùng phòng trao đổi, chắc cũng hay và cần thiết, tôi không ngại và nói :
- OK, bồ thoải mái.
- Được rồi, dần dần thì mình sẽ nói hết những kinh nghiệm mình có cho bồ nghe.
Bồ còn nhớ năm ngoái khi tụi mình bắt đầu thuê chung phòng không, lúc đó, ngực của mình cũng còn lép xẹp, mặt thì đầy mụn trứng cá và mông cũng không nở nang như bây giờ.
Tôi tưởng tượng, à đúng rồi, hồi đó, nhỏ Đào xấu hơn tui nhiều, mọi người thường bảo tại vì tôi là gái Đà Lạt nên đẹp hơn. Vậy mà bây giờ nhỏ Đào có dáng người đẹp hơn tôi nhiều, nhất là cặp bồng đào căng cứng và nhô lên đầy vẻ hãnh diện của làm khối chàng mê say, cả bộ mặt cũng trở nên bóng nhoáng và trơn tru, phải chăng nhờ anh Quang?
- Nhờ anh Quang đó, anh giúp mình.
- Nhờ giúp bằng cách nào?
- Cho mình cái mà ảnh có - Thứ gì vậy.
- Thứ mà chỉ có đàn ông mới có thôi: đó là phần dương còn con gái chúng mình chỉ có phần âm thôi. Nếu bồ để đàn ông sờ ngực, bồ sẽ thấy bộ ngực và con tim mình hết sức rung động và đê mê, nó có tác dụng mạnh hơn chính bồ hay nhỏ khác nào xoa vào đó.
Tôi sực nhớ lại hôm trước Minh sờ (hay bóp) vú tôi, tôi đâu có thấy đê mê đâu. Tôi cãi nhỏ Đào :
- Không đó nghen, có khi nào bồ thích quá mà nói vậy, còn mình thì không thấy vậy đâu.
- Nè, bắt quả tang rồi há, bồ nói bồ không thích như vậy tức là ngực bồ đã có người chạm rồi phải không, lại ông Quang chứ gì, ông nghệ sỹ và khéo tay khéo miệng lắm mà.
Tôi biết nếu chối sẽ làm nhỏ Đào nghi ngờ tôi có quan hệ không đúng với anh Quang, đến nước này, tôi đành kể lại hết chuyện hôm Minh đưa tôi về.
Nghe xong, nhỏ Đào nói :
- Thì ra là như vậy, gã Minh còn quá trẻ thiếu kinh nghiệm nên không biết đợi đúng dịp, lại không biết cách mơn trớn thì làm sao mà có thể làm cho bồ rung động được. Được rồi hôm nào có dịp, mình sẽ nhờ anh Quang giúp cho bồ.
Tôi giật mình, chẳng lẽ có chuyện nhỏ Đào lại san sẽ người yêu cho tôi, đúng là tôi cũng có mến anh Quang, nhưng nói chuyện dành người yêu với nhỏ Đào hay ít ra chỉ yêu anh Quang là tôi đã nào dám nghĩ đến. Tôi chối :
- Không được, anh Quang là của bồ mà, bộ bồ định thử mình phải hông, thôi tội lắm chị Hai ơi.
- Mình nói thật mà, mình đâu nói là giao hẳn anh Quang cho bồ đâu, chỉ nhờ ảnh hướng dẫn cho bồ chút ít ban đầu. Khoan, để mình nói hết đã, anh Quang là nhạc sỹ trong ban nhạc amateur, nhà ảnh khá giả, lại có máu nghệ sỹ, ảnh chỉ quan tâm đến nhạc kịch thôi, nói riêng bồ biết nghe vậy nhưng ảnh có cả một tuyển tập playboy và sách dạy làm tình bằng chữ gì lạ lắm, ảnh bảo là chữ latinh la teo gì đó. Hấp dẫn lắm. Bồ chưa hình dung sự cần thiết của một người đàn ông trong đời của người đàn bà thế nào đâu. Nếu không có hơi đàn ông, không biết thế giới này có còn người đàn bà nào đẹp và hạnh phúc không nữa
- Sao bồ nói vậy?
- Anh Quang nghiên cứu về tình dục nhiều lắm, nhỏ làm cho mình rất là thoải mái và ngất ngây, mình sẽ nhờ ảnh tạo cảm giác ban đầu cho bồ thôi, chớ dại gì mà giao ảnh cho bồ. Mình coi bồ như bạn tâm giao nên mới giúp vậy, hơn nữa thấy bồ còn quá ngây thơ trong khi tuổi đã đủ trưởng thành rồi. Anh Quang nghệ sỹ lắm, mà bồ cũng dễ thương nên có thể mình thuyết phục giùm cho.
- Bộ bồ không sợ mình cuỗm luôn sao?
- Tôi nói đùa.
- Không đâu, san sẽ một chút cũng đâu có gì là lạ, hơn nữa anh Quang cũng lẳng lơ lắm, nếu có bồ giúp một tay khi mình vắng mặt thì tốt hơn là để người khác cướp mất chứ.
Tôi sực nhớ, thì ra đây là một cách ban ơn của nhỏ Đào với tôi, vì 3 tháng trước, nhỏ bị tai nạn khi xe đạp bị xe lam tông phải, nhỏ nằm viện hết 3 tuần để điều trị, trong thời gian đó chỉ có tôi và anh Quang thay nhau săn sóc nhỏ, gia đình cũng chẳng thấy lên.
Nghe cũng có thể chấp nhận được, tôi và nhỏ cùng bày ra các mẹo để cùng hoàn thành sứ mệnh. Điều mà tôi và nhỏ ngại nhất là không muốn cho nhỏ An biết gì về kế hoạch này vì nhỏ An hớt lẻo và không thân thiết như là 2 đứa tôi.
Suốt mấy đêm sau đó, tôi luôn suy nghĩ và vẫn ôm ấp nỗi sợ hãi nếu lỡ anh Quang làm thật và tôi nếu bị lãnh cảm (như nhỏ Đào dọa) thì sẽ ra sao. Nhỏ Đào đưa tôi quyển sách dành cho tuổi lấy chồng, tôi đã xem qua dương vật của đàn ông thấy cũng thích nhưng chẳng hiểu nó hoạt động ra sao, có giống của tôi không, chắc hẳn là không và có nhiều lông như của tôi không, tôi rất phân vân và ước ao được tìm hiểu.
Một hôm vào thứ bẩy, dòng người tấp nập đi trên đường phố, nhỏ Đào rủ nhỏ An đi Vũng Tàu chơi, nghe đâu dưới đó có lễ hội đua gì lớn lắm, tôi “bận học” nên ở nhà một mình. Vừa học vừa nghe nhạc, bất chợt có tiếng gõ cửa, không cần đoán tôi cũng biết anh Quang mà. Sau khi mời anh Quang vào nhà và uống nước, anh hỏi tôi nhỏ Đào đi đâu, tôi nói :
- Nhỏ Đào và nhỏ An xuống Vũng Tàu, bộ không đi với anh sao?
- Nhỏ Đào không nói cho anh biét, vậy sao em cũng không đi?
- Em hơi mệt, thấy nhức đầu nên ở nhà nghỉ, em lại hay choàng váng từ hôm qua. Sao 3 ngày rồi anh không ghé, làm nhỏ Đào giận anh đó.
- Anh bận dợt bản nhạc mới nên không rảnh mấy hôm rồi.
Đột nhiên tôi thấy “nhức đầu”, nhờ anh Quang đóng giùm mấy cửa sổ cho đỡ gió. Người tôi như đứng không vững, anh Quang vội vàng dìu tôi vào phòng ngủ, tôi cảm thấy hồi hộp. - Anh gọi bác sỹ giùm Huệ nhé
- Không cần đâu anh, em nghỉ một lát thì khỏe nay. Anh biết cạo gió không
- Cũng sơ sơ thôi, em có dầu không?
Anh mở hộc tủ dưới kia kìa cầm giúp em lọ dầu.
Anh Quang mở hộc tủ và hỏi :
 - Anh đâu thấy lọ dầu nào đâu - Kéo mấy thứ đó ra, nó nằm phía dưới
Sau khi bỏ vài thứ như coocxê và slip ra, anh đã cầm được lọ dầu.
Biết tôi là con gái, anh cũng ngại nên bảo :
- Anh chỉ biết cạo ở vai thôi
Tôi cũng gật đầu và vén vai áo nhờ anh cạo gió.
Mặc dù chỉ kéo sơ xuống thôi nhưng tôi biết chắc anh Quang có thể nhìn thấy rõ 2 núm vú như hạt lạc của tôi nằm trên 2 ngọn đồi đang phập phồng lên xuống.
Thực ra tôi và nhỏ Đào đã dựng nên cảnh này: vắng nhỏ Đào, nhỏ An, bắt mở hộc quần áo có coocxê, slip chắc thế nào cũng kích thích anh Quang, đến cạo gió để thấy bộ ngực và mùi thơm cơ thể tôi.
Hơi thở của anh Quang phà vào gáy, tôi cảm thấy một chút lưỡng lự, không biết làm sao đây vì anh vẫn không có cử chỉ nào mà tôi cần cả.
- Em thấy hơi tức ngực, anh đỡ em nằm xuống nhé.
Anh Quang rút chiếc muỗng cạo gió lại, vén vai áo tôi xuống rồi hạ tôi từ từ xuống giường, anh nói :
- Để anh xem nào, có cần đưa đi viện không.
Vừa nói tay anh đặt nhẹ nhàng lên giữa ngực của tôi, nơi tim tôi đang đập bắt đầu mạnh dần lên.
Anh nói :
- Tim đập mạnh và hỗn loạn lắm.
Tay anh lại xoa quanh nó. Lúc này tôi mới thấy bàn tay anh như có hơi điện vậy, nó làm tôi hơi choáng váng. Không hiểu tại sao tôi lại đặt bàn tay nhỏ nhắn của mình lên bàn tay của anh Quang, ấn mạnh vào bộ ngực của tôi thêm nữa, tôi day qua bên phải, 2 cái cúc bấm bật ra một lúc (tôi đã tháo lỏng sẵn rồi). Có lẽ không thể kìm lòng được, anh Quang thở gấp, mặt mũi nóng bừng, bàn tay anh run run đẩy vào trong áo ngực của tôi, ngón tay anh chạm vào viền dưới chiếc áo ngực. Cả người tôi như bị điện giật, tôi nhắm mắt tận hưởng cảm giác đầu tiên có bàn tay đàn ông sờ ngực mình.
Bàn tay của anh nhẹ nhàng xoa quanh viền ngực bên phải, rồi bên trái, mỗi lúc một đẩy cái áo ngực của tôi lên cao hơn, ngón tay anh vân vê đụng vào nhũ hoa của tôi, một cảm giác khoan khoái mà tôi chưa từng có được dù là tưởng tượng.
Anh khẽ dùng cạnh bàn tay gẩy nhẹ một cái từ trên xuống, toàn bộ chiếc áo kiểu cúc bấm của tôi đã bị mở tung, phơi bày phần ngực và bụng trắng đang chờ đợi. Anh Quang hạ thấp người xuống và mặt anh đã sát mặt tôi, lúc này tôi không kịp suy nghĩ chỉ còn biết rướn người lên để môi tôi dính vào môi anh. Người ta bảo chiếc hôn đầu đời rất ngọt nhưng tôi nào thấy có ngọt ngào gì đâu, chỉ cảm nhận cặp môi anh mềm mại, quấn lấy và day nhẹ lên nó.
Anh Quang lại dùng tay gẩy nhẹ lên trên, cái nịt ngực của tôi bật lên phía trên, bày ra cặp vú căng nhưng còn hơi lép và chưa đều của tôi. Anh xoa, nắn thỉnh thoảng lại bóp nhẹ một cái, toàn thân tôi lúc này run lên, cảm giác tuyệt vời biết mấy. Lúc này tôi mới thấy nhỏ Đào nói có lý. Phải có bàn tay đàn ông mới làm con tim tôi rung động không theo ý của mình, nó đê mê nhẹ nhàng, lâng lâng khó tả làm sao. Tôi sung sướng chờ đời những gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Đột nhiên anh Quang dời ra một chút, nói :
- Xin lỗi Huệ nghen, anh phải để em nghỉ một chút đã, anh sẽ lại ghé thăm em sau.
Bàn tay anh gẩy nhẹ xuống, chiếc coocxê trở về vị trí cũ. Anh lại nâng hai tà áo và bấm cúc giùm tôi. Lúc này tôi chẳng muốn cảm ơn anh vì anh thực sự đã biết tôi muốn gì đâu, tôi chỉ muốn được ôm anh càng gần càng tốt chứ nào cần nghỉ đau gì cả.
Anh chào tôi, khép cửa phòng và khép cửa nhà. Tôi nghe bước chân anh xa dần mà lòng dâng lên nỗi buồn: không lẽ anh chê tôi xấu xí hay chê tôi lãnh cảm. Chắc không phải là tôi xấu, tôi biết chắc là như vậy, cũng không phải là tôi lãnh cảm vì tôi thực sự thấy sung sướng khi được bàn tay rờ rẫm lên bộ ngực của mình.
Tối đó nằm ngủ, tôi nghĩ miên man và nuối tiếc tại sao tôi đã không khám phá mình nhiều hơn, tại sao lại không được hưởng sự xoa nắn ngực và ôm hôn đàn ông sớm hơn.. Tôi ngủ trong giấc ngủ an bình và thoải mái vô cùng.
Hôm sau 2 nhỏ cùng phòng từ Vũng Tàu lên, nhỏ An lại đi cùng anh Nhựt đi chơi Tennis, nhỏ Đào qua phòng tôi hỏi chiến tích ra sao. Tôi kể lại một cách thành thực vì tôi tôn trọng sự giúp đỡ mà nhỏ Đào đã dành cho tôi, nhất là chịu san sẻ anh Quang, người đàn ông lịch lãm nhẹ nhàng và đã đánh thức cho tôi niềm hạnh phúc mà tôi chưa từng biết đến. Nghe tôi kể xong, nhỏ bào tôi :
-Mình biết thế nào ảnh cũng vào tròng mà, tuy nhiên không phải ảnh chê bồ chút nào đâu mà là tại ảnh trân trọng bồ. Hơn nữa ảnh không muốn làm bồ bị ngộp, vì đôi khi vì vội vàng mà gây ra hậu quả lớn nhất là gặp người chưa quen chuyện người lớn như bồ.
Lúc này tôi nghĩ kỹ lại và cảm thấy nhỏ nói cũng Ok. Rõ ràng là ảnh cũng đỏ mặt tía tai, thở dồn dập và cặp mắt hâu hấu muốn ăn tươi nuốt sống mình mà lại chịu dừng. Tôi nể anh Quang quá chừng, đúng là người đàn ông lý tưởng, biết nhẹ nhàng và hướng dẫn cho người con gái mới bước vào cuộc đời như tôi.
- Bồ lại suy nghĩ gì vậy, ân hận rồi há. - Không, mình còn ghen với bồ vì bồ có đưọc người yêu lý tưởng như anh Quang, mình không dấu bồ là mình cảm phục ảnh lắm.
- Thế là ổn rồi.
- Nghĩa là gì vậy.
- Anh Quang là người tình của mình, cũng có thể là người tình của bồ đã sao, mình cùng chung người tình thì có sao, chỗ bạn chi giao mà lo gì.
- Nhưng mình thực sự không muốn giành chỗ của bồ đâu. Có điều mình hy vọng bồ đừng giận mình nhé, mình thật tình mà.
- Mình biết, mình không ghen đâu, mình vui vì thấy ảnh vẫn lo cho mình hơn cho bồ đó. Tại sao bồ biết không? Vì dù ảnh đang ham muốn bồ nhưng ảnh vẫn nghĩ đến mình mà xin lỗi bồ và bỏ đi vội vàng đó.
Lại lần nữa, nhỏ Đào càng làm tôi hiểu rõ hơn. Thì ra là như vậy. Lúc này tôi mới được hiểu tình cảm trai gái thiêng liêng và cần thiết. Trước đây dù đọc nhiều tiểu thuyết và tự tìm hiểu nhưng tôi đâu đã được gọi là trưởng thành vì chỉ cảm nhận điều này mang máng không hẳn hoi.
- Bồ có định tìm hiểu thêm nữa không?
- Nhỏ hỏi tôi.
- Mình thấy thật là thiếu sót nếu không đánh thức được bản năng con gái của mình.
- Lần tới mình tin bồ sẽ được nhiều hơn.
- Nhiều hơn là những gì.
- Để đến đó thì sẽ tự biết
Tôi ngờ ngợ và nghĩ đến những gì mà tôi từng đọc. Tuy nhiên coi nhỏ Đào là chỗ thâm tình tôi hỏi :
- Thế tại sao bồ với ảnh quan hệ đã lâu mà không bầu bì gì cả?
- Ảnh biết cách tránh thai mà, nào là chạy đua, cụt hứng nửa đời, áo giáp sa trường nên đâu sợ gì đâu.
- Cái gì mà chiến trận với đánh nhau, ảnh đi ra trận hồi nào
- Nói cho hoa mỹ thôi chứ nó là tính ngày tránh thai, rút dương vật ra sớm, và dùng condom.
Tôi đã đọc qua nhưng cũng không hiểu nhiều vì quá nhiều điều về y lý mà tôi còn lơ mơ. Tôi hỏi nhỏ :
- Lỡ có bầu thì mất mặt với ba má và mọi người
- Bồ thấy tôi có sợ đâu nào. Ảnh biết chu đáo nên mình với ảnh ăn ở bao lâu rồi mà có bầu đâu. Mình cũng chưa hỏi mà tin vào ảnh là đủ, nếu thích tìm hiểu thì bồ hỏi ảnh đi.
- Thế hôm mất trinh bồ có đau lắm không, ra máu nhiều không và sau này bồ lấy chồng, chồng biết sẽ ghen thì sao?
Tôi rất lo điều này vì rõ ràng tôi biết “chữ trình đáng giá ngàn vang” nếu lỡ cho thì đâu lấy lại được.
- Ôi dè, thời buổi này ai còn quan tâm bao nhiêu đến chữ trinh cả chứ. Hơn nữa, có mấy ông đàn ông sau đêm đầu tân hôn mà có kinh nghiệm biết mình còn hay mất trinh cơ chứ. Chắc chỉ có mấy tay chơi gái sành sỏi mói cảm nhận được thế nào là còn hay mất trinh, chứ đa số đáng mầy râu chỉ quan tâm đêm đầu tiên phải khoan khoái mới hài lòng. Để mình kể chuyện chị Ba của mình cho bồ nghe nhé. Chị Ba lấy chồng lúc hơn 19 tuổi, chị chưa từng biết cảm giác của đàn ông mặc dù anh Lâm và chị Ba đã nhiều lần tâm sự (tía với má mình khó tính hổng cho 2 người đi chơi riêng).
Đêm tân hôn, lần đầu vào động phòng chị cảm thấy thất vọng vì chỉ có mùi rượu nồng nặc của anh Lâm, hơn nữa, anh Lâm cũng không có sành về tình dục, ảnh lại nằng nặc đè chị ra, lột quần và nhét của quý ảnh vào. Chị Ba đau quá chừng, cũng chẳng có hứng thú gì cả, chỉ thấy nỗi đau ê chề và ghê sợ mỗi lần phải làm tình. Từ đó chị chỉ chiều ảnh thôi chứ đâu thích gì về dục tình.
- Sao mình nghe bồ bảo chị có thằng nhỏ kháu khỉnh mà
- Thì đâu phải là không thích tình dục là không thể có con đâu, miễn sao là tinh khí gặp được quả trứng của đàn bà là thụ thai thôi đâu cứ là cần thoải mái hay không. Suốt nửa năm đầu tình dục với chị Ba là cơn ác mộng, đau, mệt, khó chịu, nên suốt thời gian đó chị trông hốc hác, bơ phờ và chán đời lắm.
- Bồ nói vậy là chỉ đã tìm lại được hứng khỏi rồi sao. Anh Lâm làm cách nào mà chiều chị Ba được.
- Để mình kể đã nào, vội vàng gì: Chuyện là thế này, có một hôm chị Ba đi chợ về, anh Lâm uống rượu say mèm nằm rũ ở giường, chị tính vào phòng tắm lấy cái xô để dọn. Bước vào phòng tắm, chị mở cửa và thấy hình ảnh một anh chàng đang không mảnh vải che thân đang đứng đó, nhìn thấy dương vật của anh này đang dựng đứng và trông rất hùng dũng, chị thấy hết sức hấp dẫn. Đây là lần đầu chị nhìn thấy cái bảo bối của đàn ông, anh chàng đang từ từ ngã xuống, chắc cũng say mèm. Giật mình chỉ gọi anh Lâm nhưng ảnh đang say mêm nên đâu biết gì cả. Đành phải đưa vai cho anh này dựa để kéo lết ra chiếc chõng tre. Anh chàng say mèm nhưng tay thì lại quờ quạng vào ngực chị Ba, tấm thân trần như nhộng của anh chàng và sự cọ xát của anh này làm chị Ba thấy hưng phấn và như tìm thấy được ham muốn của chính mình. Chị không ngại vòng tay qua bụng để đỡ nhưng thỉnh thoảng cũng để sờ của lạ này. Sau khi để lên chõng và khoác quần áo cho anh chàng, chị đến bên anh Lâm, thấy ảnh cũng đã say mềm, chị liều lĩnh sờ vào dương vật của ảnh thì thấy nó cũng cứng ngắc. Chị kéo chiếc quần đùi xuống thì trời ơi, nó như một cái dùi cui nhỏ đỏ hỏn và trông rất đáng yêu. Chị sờ nó xoa quanh nó một lúc cho đã, rồi mới kéo quần lên lại cho ảnh và giúp ảnh nằm ngủ ngon giấc.
Bồ biết là sao không. Từ khi cưới, anh Lâm đâu bao giờ để đèn ngủ, lại còn đâu biết xoa nắn cho chị Ba, làm chị đâu có cảm hứng, chỉ cảm tưởng có khúc gỗ thọc vào bụng mình chứ đâu thấy nó trông đáng yêu như vây. Lần đó cũng may là có anh bạn của anh Lâm ghé nhà và như vậy, nếu không thì chị Ba suốt đời sẽ không còn biết hạnh phúc của người đàn bà.
Tôi hỏi :
- Tại sao lại là suốt đời.
- Vì gần đây có lần anh Quang hơi say rượu và ở lại đây qua đêm, tối đó, tụi này làm tình với nhau, về sau mình hỏi ảnh tại sao say rượu mà còn thích làm tình, anh nói sao bồ biết không: sở dĩ như vậy là với đàn ông chưa quen bia ruợu lắm, những lần đầu mới say thì dương vật thường căng cứng và tăng ham muốn, chả vậy mà người ta vẫn thường rủ nhau uống rượu và và chơi gái là gì. Khi uống vào các ông hứng lên rồi nhìn đâu cũng đẹp cả và cũng can đảm hơn, sẵn sàng quên đi trách nhiệm và chỉ muốn thỏa mãn cơn thèm thôi. (vì vậy mà cả 2 ông đều cưng cò lên cả). Có điều lâu ngày rượu, bia lại đem lại cảm giác ngược lại. Khả năng cương không còn, các ông ngày càng đi vào tình trạng bất lực.
- Cái gì mà bất lực
- Là thế này. Lúc đầu bia rượu kích dục nhẹ và tăng ham muốn, thường mấy ông bia, rượu làm tình khỏe hơn, nhiều lần hơn, có khi 2-3 lần trong ngày đêm, rồi dần dần lệ thuộc vào nó, các ổng ngày càng uống nhiều hơn và mức độ sinh dục lại giảm đi thậm chí là mất ham muốn và nhẹ hơn là không thể cương cứng được. Chưa kể là nhiều ông biết mình bất lực không thể cương lên để chiều vợ đành dùng bia rượu để say mà quên đi trách nhiệm làm tình.
- Có nghĩa là anh Lâm lúc đó đã bắt đầu không thấy hạnh phúc khi làm tình với chị Ba mà chuyển qua uống rượu nhưng may là giai đoạn sớm nên ảnh còn khả năng cương cứng tốt, do đó may mà chị Ba tìm lại được cảm hứng đúng lúc. Từ sau hôm đó, chị can đảm bật đèn khi làm tình, nhờ đó chị nhìn thấy được của ảnh, và cũng nhờ đó chị thấy hứng thú và hồi phục được ham muốn. Lucky
- Như bồ nói đúng là tình dục chiếm vai trò quan trọng trong đời sống vợ chồng, nhất là người đàn bà, nếu không có được ham muốn thì coi như cuộc đời không còn ý nghĩa gì.
- Tôi nói
- Nhỏ Đào khen: bồ cũng nhanh hiểu quá đi chứ, chỉ thiếu người hướng dẫn đúng mà thôi.
- Vậy mình nhận bồ là sư tỷ nghe.
 - Làm như phim kiếm hiệp vậy. Không đâu, mình là sư muội còn bồ là sư tỷ vì bồ lớn hơn mình một tuổi.
Sau môt lúc tâm tình tôi và nhỏ Đào phải đi ăn tối, tôi còn phải làm bài để chuẩn bị nộp cho kịp thời hạn. Nhỏ Đào không lo bài vở, kể thì nhỏ thua một tuổi nhưng học sau hai lớp, nhỏ cũng thuộc loại khá nên thi cử qua ào ào mặc dù vẫn chơi bời thoải mái.
Trời đổi mùa, mấy bữa nay oi bức, đột nhiên tối nọ đổ mưa, sấm chớp ào ào. Nhỏ Đào rất sợ ma, nhỏ gõ cửa phòng tôi và bảo xin vào ngủ chung vì sợ sấm.
Tôi cũng sẵn lòng vì cũng đang muốn hỏi cô thêm vài điều nữa.
Nằm cùng một chăn, tôi hỏi :
- Lúc nằm với anh Quang, thấy thế nào.
- Được ảnh ôm trong tay, sờ nắn, làm tình thật đã hết mức. Có điều mình chưa đủ tuổi cưới, lại chưa học hành đến đâu nên hổng dám xin hỏi cưới gì.
- Thế mai kia lỡ bồ không còn cặp với anh Quang thì có ân hận gì không.
Nhỏ trả lời tỉnh queo :

- Vẫn biết ơn ảnh vì đã cho mình những phút giây thần tiên, không phí tuổi xuân ngày nào.
- Thế nếu người tình sau này..
- Tôi chưa kịp hết câu
- Bồ lo điều gì, nhờ anh Quang, mình có bộ ngực căng mộng, cái mông đều đặn và kinh nghiệm làm tình siêu hạng này thì ông nào vào tay mình mà thoát ra được. Hạnh phúc mình biết thưởng thức, lại còn biết cách làm chủ mọi tình huống nữa. Con đường hạnh phúc đang chờ đợi mình đâu có gì phải lo. Anh nào may mắn lấy mình thì còn được hưởng nhờ những kinh nghiệm của mình có, vậy là may lắm rồi. Thử tưởng cảnh chị Ba xem, nếu thiếu những điều này mà lấy phải ông chồng “khù khờ” dù có yêu nhau đến đâu cũng vô vị chứ còn gì là hạnh phúc và sung sướng.
- Thế còn trinh tiết (tôi hỏi lại), không sợ người mới ghen sao.
- Thật tình bồ còn cổ hủ quá, đã nói là mấy ông biết phân biệt còn hay mất trinh đâu. Thử hỏi đàn ông thời nay làm sao để biết đàn bà còn trinh hay mất, đó chỉ là cái màng mỏng, có khi chảy máu lần đầu khi giao hợp nhưng mấy ông nào biết nó là cái gì, chỉ những tay nhiều tiền, nhiều lần phá rào kinh nghiệm mới biết được thôi, chứ thông thường các ông lấy vợ, đêm đầu còn chọc trật lỗ, 2 mép âm hộ đã tưởng là trinh rồi chứ nào biết đâu mà còn mơ tưởng. Đâu có mấy ông mất lịch sự đến nổi đêm đầu làm tình mà cầm đèn soi lồn vợ. Cho dù như vậy cũng đâu biết thế nào là bị phá hay không. Bởi vì màng trinh bị rách đâu như tờ báo bị rách, nó chỉ như một miếng thịt rất mỏng tự đàn hồi mà đâu phải rách be rách bét. Trừ trường hợp các cô gái làm điếm bị đàn ông chơi nhiều lần liên tục, nhất là những ông còn nhét cả bàn tay vào thì làm sao mà không rộng ngoác đi được. Còn gặp những tay lão luyện, nhẹ nhàng thì chơi thoải mái cũng chẳng sao, càng chơi lại càng thấy thoải mái và đê mê. Càng có kinh nghiệm càng thấy đã.
- Thế bồ thì sao? - Mình à, mình còn mong ông chồng sau này soi đèn vào trong, trừ khi ổng là dân chơi gái kinh nghiệm hoặc dân trường thuốc (bác sỹ) còn nếu không thì làm sao biết được mình đã mất trinh.
- Như vậy dù ông chồng có soi đèn thì vẫn bị lừa như thường.
- Đúng vậy, ổng có soi thì ổng càng nhìn kỹ của mình, ông càng hứng thì mình càng sướng chứ sợ gì. Không tin bồ coi của mình mà xem có khác của bồ không.
- Được rồi mình sẽ coi của bồ nhé.
Tôi cởi quần của nhỏ Đào, dùng đèn bàn chiếu vào vào cửa mình của nó, coi kỹ. Lông mu của nhỏ cũng giống của tôi, có thể của tôi hơi quăn hơn một chút, 2 mép lồn của nhỏ hồng hồng, ươn ướt và đều đặn trông ngon lành. Dùng tay banh ra, tôi thấy các bờ mép xung quanh bên trong kín mít đâu có gì là rách toát hay lở loét gì đâu. Vậy mà tôi cứ tưởng gái mát trinh như tấm giấy xé nát.
Nhỏ Đào cười :
- Tin chưa nào. Bây giờ thì để mình xem của bồ nhé.
Tôi ngại ngùng nhưng đành để cho nhỏ xem biết đâu có gì lạ không.
Sau khi coi kỹ âm đạo của tôi, nhỏ nói :
- Của bồ chưa nảy nở đầy đủ, còn teo, không khéo ông nào chơi lần đầu cũng không thấy tột đỉnh là đằng khác. Mà xem này, bên trong của bồ còn rộng hơn của mình nữa là đằng khác.
Tôi không tin nên ngồi dậy, nhờ nhỏ cầm đèn cho dễ nhìn vào trong. Đúng như nhỏ nói, phần màng trinh của tôi còn không kín được như của nhỏ. Tôi đã có ai làm tình bao giờ.
Thấy tôi phân vân, nhỏ giải thích :
- Có gì mà lo lắng, mỗi người có cấu tạo mỗi khác, có nhiều hình thể và cấu trúc khác nhau, người dày, người mong, người tròn, người méo, đó là chưa kể nhiều lúc rách trinh vì tai nạn như trèo cây bị ngã, nhảy thể dục...
Cho nên đâu ai có thể biết còn hay mất trinh, nhất là thời đại này, khoa học đã loại bỏ quan niệm này rồi. Bồ coi ngày này có ai dám thưa kiện vì vợ mình tội mất trinh đâu: cũng vì là nhưng điều trên, ngày xưa đàn bà chỉ biết chịu là nô tỳ, nhiều lúc bị oan mà xã hội lúc đó đã giải thích cho đâu.
Đến lúc này thì tôi mới thực sự biết những gì mà sách vở đâu thể thay cho thực tế, nhất là các quan niệm cổ hủ chỉ phục vụ lợi ích cho nam giới mà thôi.
Lúc này, nhỏ Đào dùng tay xoa nhẹ vào lồn tôi, tôi thấy thinh thích, nhưng cũng thấy khó chịu đôi chút vì khô khô. Nhỏ nói :
- Bồ chưa được khám phá nên mới khô khan như vậy, nhưng không phải là mừng mà là điều không ổn nếu bồ lấy chồng mà vẫn nguyên tình trạng này, ổng sẽ không cảm khoái mà lại tưởng bồ lãnh cảm thì thật tai hại đó. Bồ thấy tại sao gái Tây nó vừa nhận được hết cảm khoái mà lại làm chủ được tình thế không, các ông lại còn bị lệ thuộc: vì các con mụ đó đều đã từng làm tình từ thửa học trò, được tự do tìm hiểu và quan hệ nên tự tin và luôn chủ động, lúc đó các ông lấy vào chỉ còn là tù binh của các bà mà thôi.
Tôi như tìm ra được chân lý mới của cuộc sống. Giò thì tôi hiểu tại sao nhỏ Đào nhỏ An lại sẵn sàng làm tình mà vẫn thoải mái, không bầu, người mỗi lúc một đẹp ra và tự tin trong cuộc sống nữa chứ.
Tôi cũng ước mong có được người yêu như anh Quang để có thể làm tình thoải mái mà không lo hậu quả gì cả.
Tôi thấy buồn đi cầu quá nên mặc quần áo và ra ngoài. Lúc ngang qua phòng nhỏ An, thấy ánh đèn le lói, tôi ghé mắt vào thì thấy hình như nhỏ An đang khóc một mình.
Sau khi đi cầu xong và về phòng, tôi nói cho nhỏ Đào biết, cả 2 cùng đi đến thỏa thuận là qua phòng cái An để an ủi và hỏi han.
Thì ra nhỏ An vừa đi nhà thương buổi chiều và được biết là có thai 3 tuần. Nó sợ quá và khóc vì nếu tía nó mà biết thì nó sẽ bị ăn đòn nên thân và bị đuổi ra khỏi nhà vĩnh viễn. Tía nó là ông giáo trường quê nên sống gia đạo lắm. Con nhỏ xa nhà nên cũng học hỏi các quan niệm mới, nó chơi bòi thoải mái nên mới ra nỗi này. Tôi hỏi nhỏ An :
- Sao mà lại có bầu, bồ không biết tránh thai sao?
- Mình biết sơ sơ nhưng anh Hảo đâu biết. Mình đã bảo ảnh sài bao nhưng ảnh không biết cách đeo bao, có thể làm rách bao nên mới ra cái bầu.
Nhỏ khóc nấc lên :
- Lần này thì thảm họa rồi
Thì ra anh chàng mà nhỏ hay làm tình khi vắng anh Nhựt tên là Hảo, anh chàng đã không mang bao đúng cách nên nhỏ An đã mang bầu. Tôi không biết phải khuyên gì.
Nhỏ Đào nói :
- Ok, không đến nỗi quá lo, mới 3 tuần thì có thể phá thai, nó rất đơn giản. Anh Quang có nói là nếu xảy ra như vậy thì vào nhà thương tư họ hút ra được đâu có gì là tai biến.
Sau mọt hồi động viên, nhỏ An yên tâm hơn và quyết định sẽ dến nhà
hương tư để phá cái thai ngoài ý muốn đó.
Sau đó vài tuần mọi việc lại trở lại bình thường, nhưng nhỏ An không còn đi với tay Hảo nữa (có lẽ nó chê anh chàng này kém chất lượng), còn tôi và nhỏ Đào vẫn chuyện trò với nhau. Thỉnh thoảng có gặp anh Quang nhưng anh có vẻ thẹn còn tôi, nửa muốn nói chuyện được gần anh nhưng một nửa ngại ngùng không biết nói sao.
Hôm đó, nhỏ Đào qua phòng tôi, nhỏ hỏi :
- Ê đã thấy khác chưa.
- Khác cái gì?
- Mở ngực ra xem nào.
- Tôi ngoan ngoãn mở áo và nút ngực ra và lần này thì thật lạ: ngực tôi
ròn và đẹp hơn nhiều.
- Mình đã bảo bồ mà, có hơi trai vào là nó đẹp ngay mà.
- Vậy mà lâu nay mình không để ý
- Chưa đâu, còn nhiều điều hay nữa. Bồ có muốn biết nữa không
- Có gì mà bồ quanh co, đã biết người ta thích mà cứ câu hoài.
- Có muốn xem của quý của anh Quang không?
- Thật sao, bằng cách nào.
- Hứa là làm theo những gì mình nói thì sẽ được.
- Nhưng mà bồ bảo mình làm gì
- Đến lúc đó thì sẽ biết.
Chuỗi ngày thi cuối cùng đã qua, tôi chờ kết quả để về báo tin cho ba má. Hôm đó tôi tính gọi nhỏ Đào đi ăn để khao nhỏ. Nhỏ An đã nghỉ hè và về quê rồi.
Tôi gõ cửa phòng nhỏ Đào, nghe Đào nói vào đi. Tôi sồng sộc bước vào định ôm chầm lấy nhỏ để cảm ơn những ngày qua nhỏ giúp tôi cảm nước. Nhưng thật trớ trêu, lần này lại là nhỏ cùng anh Quang đang trần truồng ôm nhau. Tôi định xin lỗi và bước ra.
-   Bồ lại đây mình nói này.
-   Tôi không biết nên đi hay đừng, chợt nghĩ mình bỏ ra thì cũng mất lịch sự rồi, thôi thì đến vậy.
Lúc này anh Quang đã thả nhỏ ra, choàng chiếc mền mỏng qua cả 2 người.
Tôi hỏi :
- Có gi vậy bồ?
Nhỏ nói :
- Đã đến nước này thì anh Quang vui lòng cho nhỏ Huệ thấy bảo vật của anh được không?
Anh Quang lưỡng lự còn tôi thì đỏ mặt
Một lúc suy nghĩ trôi qua, nhỏ Đào lại nói :
- Anh chiều em đi mà, cho nhỏ Huệ xem thôi chứ có mất đâu mà sợ.
Anh Quang từ từ kéo chiêc mền qua bên, lần này tôi nhìn thấy dương vật của anh đỏ hỏn, cương cứng, cái đầu rùa đang gật gật, vàng đai ga cuộn nhẹ phía dưới trông thật hấp dẫn. Nhỏ Đào nói :
- Bồ lại gần nữa, nhìn kỹ có gì đâu mà sợ
Tôi bạo bước và thầm nghĩ: dù sao anh Quang cũng có cảm tình với mình, hơn nữa nhỏ Đào không sợ thì mình sợ gì.
Tôi bước đến bên sát bên giường. Chiếc giường đơn phải nằm đôi nên có vẻ chật chội, anh Quang nằm ngoài. Tôi bước đến.
- Thử sờ vào đi
Hai má tôi nóng bừng, 2 tay tôi run run từ từ sờ nhẹ nhàng vào dương vật đang căng cứng của anh Quang.
- Anh Quang làm giúp em việc này nhé. Nói anh biết nhe, hôm nay em đang cắm cờ đỏ nên cũng không tiện chiều anh, sợ nhiễm trùng thì khổ lắm. Em nghĩ anh và nhỏ Huệ cũng biết nhau nên em nhờ nhỏ Huệ thay em nhé.
Vừa nói nhỏ Đào kéo tôi xuống trong khi nhỏ nhổm dậy và buớc ra chiếc ghế bên ngoài.
Tôi lưỡng lự vừa ngại vừa thích. Nhớ lại nụ hôn và những bàn tay dịu dàng của anh tôi liều lĩnh nhẹ người nằm xuống
Tôi giật mình khi thấy bàn tay của anh đỡ tôi từ từ. Anh xoay một cái tôi đã nằm tròn trong vòng tay anh. Bàn tay anh lần lần cởi nút áo tôi, tôi thấy tim mình đập loạn xạ, hoi thở dồn dập, tay tôi vẫn đang sờ nắn cái vật nong nóng và tuyệt vời đó, mắt tôi dán vào mắt anh, một cảm giác ấm áp và tụ tin ập đến, tôi đã buông cả người tôi vào anh rồi.
Nhỏ Đào từ sau bước lại, mở bung dây cài nút ngực phía sau của tôi. Tôi duỗi 2 tay, chiếc coocxê tụt xuống người anh, cặp đào bồng lai đang phập phồng chờ đợi. Tay anh xoa đến đâu luồng điện đi đến đấy. Tôi thấy người nóng ran, tay anh lần xuống đẩy nhẹ vào chiếc quần ngủ từ từ kéo dần nó xuống. Tay kia anh xoa khắp bụng và ngực tôi, đê mê đó là cảm giác tuyệt vời nhất mà tôi từng có. Tôi giúp anh đẩy chiếc quần ngủ xuống, thân tôi chỉ còn chiếc quần silip màu hồng, anh lại lòn tay, viền quanh mép dantel làm tôi nhột nhạt hết sức. Anh rà vòng quanh lại thỉnh thoảng ngón tay anh chạm phải mép lồn tôi, tôi khoan khoái vô cùng..
Nhỏ Đào lại kéo chiếc quần lót của tôi xuống, tôi khẽ hất nhẹ chân lên để nhỏ rút nó ra dễ dàng hơn. Lúc này toàn thân tôi trần như nhộng. đang quấn vào anh như muốn hòa cùng một nhịp đập.
Anh Quang khe xoay nhẹ một chút anh đã đè tôi xuống dưới, dù ở dưới nhưng tôi không thấy nặng nề chút nào mà chỉ thấy toàn là sự cọ xát tê tê tái tái khó tả. Anh cúi xuống hôn và bú và cặp nhũ hoa của tôi. Toàn thân tôi run lên, xưong sống tôi ngọ ngọay theo từng đợt. Tay anh sờ vào lồn của tôi xoa quanh 2 mép làm tôi sướng run lên. Tôi cũng chẳng còn e ngại gì cầm lấy dương vật của anh, sờ quanh, như muốn đếm từng sợi lông và để cảm nhận hết hơi ấm mà anh có.
Đột ngột anh hơi nhổm dậy và lại cúi xuống, lần này anh đưa miệng vào lồn của tôi và liếm nhẹ vào đó. Tôi đê mê không thể tả, tôi chưa hề nghĩ đến một cảm giác nào hơn thế này bao giờ. Trong khi tay anh xoa bộ ngực còn đang căng phồng như muốn nổ tung lên.
Sau một lúc người tôi đã nóng ran, phần da ngực đã đỏ dần, các miếng thịt ở lồn tôi đã giật giật và ngứa ngáy vô cùng. Tôi đang chờ, chờ điều gì đó đang đến. - Em có ân hận không
Thay bằng câu trả lời, tôi cầm dương vật của anh đang cứng ngắc, đầu đang rỉ ra một thứ nước trong veo deo dẻo, đẩy về phía lồn tôi, quệt quệt... nhưng tôi không bỏ vào được chỗ đã nhất.
Như có câu trả lời, anh rời ra, cúi xuống hôn vào sâu trong lồn tôi, liếm một cái làm tôi bắn ra một đợt nước nhờn. Rồi anh cầm vào tay tôi, cái tay đang cầm dương vật của anh, một tay kia anh banh nhẹ 2 mép lồn tôi, từ từ rúi báu vật vào. Dương vật của anh nhấp nhấp bên sát mép lồn của tôi, cái cảm giác âm ấm, nhơn nhớt, nhấp nhấp làm tôi sướng run lên, quằn quại. Dương vật của anh đã gạt qua gạt lại ngay phần phía trước của tôi, nó làm tôi không thể chịu đựng hơn nữa, tôi nhỏng đít lên để dương vật của anh vào sâu hơn.
Một cái đau nhói lên chút ít, nhưng liền đó là cảm giác tuyệt vời, cả người tôi như có điện giật, chao ôi là sung sướng, nếu phải chết mà không một lần ái ân thì thật là uổng phí cuộc đời. Tôi xoay qua xoay lại để có thể tận hưởng dương vật anh trong sâu thẳm thâm cung. Từ xưa tới này, khu vục này chưa bị khám phá, nó là nơi gây ra niềm hạnh phúc lớn nhất của người đàn bà. Tôi cảm nhận đầu dương vật của anh chạm vào khối thịt bên trong, nó trờn trợt tột độ. Trời đất như ngừng quay, không gian như đứng lại, tôi không còn thấy e dè mắc cở mà chỉ muốn anh nhịp nhanh hơn, nhưng dường như anh nhịp nhè nhẹ chưa đủ làm thỏa mãn cơn đòi hỏi của tôi.
- Đợi anh đeo bao vào nhá.
Anh nói và rút dương vật ra, tôi cảm thấy hẫng hụt nuối tiếc.
Nhỏ Đào đã đứng đó, mỡ sẵn bao cao su từ lúc nào đưa cho anh Quang, anh lòn dương vật anh vào rồi từ từ hướng nó xuống lồn của tôi.
Tôi không chờ hơn nữa mà cầm lấy nó, đẩy nhanh vào lồn tôi, có thể không thấy lỗ hay của tôi còn chưa quen đường đi lối lại nên tôi không thể đưa nó vào được. Anh Quang nhẹ nhàng cầm một tay tôi và điều khiển cho dương vật vào lồn tôi.
Càng lúc anh Quang nấc mạnh dần lên, hơi thở của anh dồn dập, tay anh nắn vú tôi mạnh hơn, có lúc anh bóp mạnh, vậy nhưng tôi không thấy đau hay khó chịu mà còn thấy sướng vô cùng.
Miệng anh phủ kín miệng tôi, lưỡi tôi đưa vào miệng anh, tay anh sờ ngực tôi còn dương vật anh thì nấc. Một tay tôi luồn sau vai anh như muốn ép anh vào sát người tôi hơn nữa, tay kia tôi xoa mông và lỗ đít của anh, tôi muốn sờ của anh nhưng nó đã nằm sâu trong lồn tôi rồi.
Anh nhịp càng mạnh tôi càng khoái, nước nhờn chảy ra 2 mép lồn tôi ướt nhọet, tiếng kêu chùn chụn của dương vật anh và lồn tôi làm tôi kích thích vô cùng. Tôi không còn cảm nhận gì khác ngoài sự sung sướng tột đỉnh, có cái gì đó tiết ra ào ào trong tôi, tôi biết tôi đã đạt cảm khoái và lên tột đỉnh ái ân. Anh cũng thở dồn dập và cùng lúc ôm chặt tôi, không dập nữa, của quý của anh đang giật giật trong tôi, tôi sướng vô ngần. Lúc này anh từ từ rút nhẹ dương vật của anh ra, bên trong là một đám chất nhầy như đờm vậy.
Cả người tôi bải hoải, anh nhẹ nhàng nâng người khỏi giường mà tôi vẫn còn đang chìm trong nỗi sướng vô biên.
Tối đó, qua phòng tôi, nhỏ Đào hỏi :
- Sao có được phút giây thần tiên chưa bồ.
- Bồ nói đúng, nếu không có hôm nay thì đến bao giờ mình mới biết thể nào là ái ân trần thế.
- Mình đã nói là anh Quang là tay siêu hạng, sự nhẹ nhàng và kinh nghiệm của ảnh có thể giúp bồ có được cảm giác đầu đời đẹp nhất mà bồ có chứ không thì nguy cơ cũng đâu phải nhỏ nếu vào tay non chọet.
- Ảnh làm mình thấy ngất ngây lắm, sướng không thể tả. - Nhìn bồ thì mình cũng biết mà.
- Thật tình bồ không ghen sao
- Chỉ một chút xíu nhỏ thôi, nhưng mình vui vì thấy cả hai đều thoải mái. Bồ biết không, mấy ông như ảnh, nếu không được chiều chuộng thì thế nào cũng rơi vào tay người khác mất. Mình nhờ bồ giúp một tay, coi như cũng yên tâm.
Từ nhỏ, tôi chưa nghe chuyện chia sẻ người yêu bao giờ, thỉnh thoảng chỉ nghe nói Tây có trò làm tình tập thể. Chẳng lẽ đây là một dạng sao. Tôi hỏi nhỏ Đào :
- Vậy ra làm tình tập thể là chia sẻ người yêu sao?
- Không hẳn như vậy, làm tình tập thể thường mang nghĩa xấu hơn nhiều: thường là một đám người hiếp dâm một người khác phái. Hoặc đơn giản hơn là một nhóm đàn ông cùng làm tình với một con điếm. Còn như mình và bồ chỉ cùng chia sẻ anh Quang thôi, đâu có mất gì. Thực ra ngay cả nếu mình có lấy anh Quang đi nữa, mình chia phần với bồ cũng có thể được, chỉ ngại là con cái mà thôi. Có nghĩa nếu bồ làm tình với ảnh, mình đâu có mất gì, mình còn kiểm soát được cả hai người miễn sao đừng để xảy ra có con là được. Ảnh thì mình khỏi phải lo.
Tôi không nói nhỏ Đào nhưng trong lòng tôi còn nhiều hoài nghi và nhiều khi như chỉ muốn anh của mình tôi vậy. Tôi chợt giật mình vì chẳng hiểu từ lúc nào, tôi đã có ý muốn chung đụng cùng anh.
- Hỏi bồ nhé, nếu như mình có kinh kỳ, mà lại thường kéo dài đến 7 ngày, những ngày đó, nếu làm tình thì dễ bị vi trùng gây bệnh, còn nếu không thì ảnh có tìm mối khác không. Máu nghệ sĩ và đẹp trai của ảnh thì khối cô mê mệt.
- Vậy trường hợp mấy anh lính chiến xa nhà hàng tháng trời thì sao.
- Thường mấy ổng cũng tìm vào các động thổ để xả ga. Ông nào chung tình lắm thì cũng gồng lên mà chịu hoặc xúc lọ (thủ dâm) để xuất tinh khí ra, hay nhiều ông ngủ mơ tiên (mơ làm tình mà xuất tinh). Nhưng nếu bồ không tin thì lên trại lính sẽ hiểu ngay mà, các ổng thấy gái như mèo thấy mỡ vậy đó.
- Bộ bồ không sợ anh Quang nghĩ là bồ dâm đãng không
- Nói gì mà nặng vậy, ảnh là đàn ông, lại được chơi thêm gái nhà lành mà được cho phép thì còn gì bằng nữa. Ảnh chắc cũng không chỉ 2 tụi mình đâu, ai mà biết mấy con nhỏ trong band nhạc tha cho ảnh chứ. Con gái bây giờ hiện đại lắm, sẵn sàng trao thân để được sung sướng miễn sao là anh chàng kha khá một chút – tức là có nghệ thuật làm tình đó.
- Bồ thấy đau ở cửa mình không?
- Lồn đó hả.
- Dùng từ cho mỹ miều hơn bồ ơi, đừng dùng các từ dân gian nghe thô lắm.
- Cửa mình của mình chỉ thấy hơi rát một chút thôi nhưng thấy ngưa ngứa và đã lắm.
- Bồ may mắn là lần đâu làm tình được nhẹ nhàng và êm ái, có khao gì cho mình không đây.
- Đòi gì mình cũng chịu.
- Thật không, nhớ hồi sau mình đòi đó.
Tôi tưởng nhỏ Đào sẽ lại bắt tôi thay nó chiều anh Quang, điều gì chứ
điều đó tôi còn mong hơn là nhỏ nghĩ.

Gần tuần sau, anh Quang lại đến, lần này như đã hiểu nhau, chúng tôi cùng ngồi nói chuyện vui vẻ, anh kể cho 2 tụi tôi nghe chuyện biểu diễn hôm trước, còn hỏi tình hình học hành của hai đứa tôi. Nhỏ Đào thì đang học cua vào mùa hè để muốn chuyển qua ban van vật học, nhỏ muốn làm y sĩ. Còn tôi thì đang chờ kết quả để coi đời sẽ ra sao. Nếu may mắn tôi sẽ vào ban văn chương nhưng người tỉnh lẻ như tôi, văn không ra văn, thơ chẳng ra thơ thì đâu dễ toại nguyện.
Tôi bỗng thấy buồn vì nếu không thành toại, tôi phải về lại Đà Lạt và sẽ phải xa thành phố thân thương này. Nhất là phải xa anh Quang, nhỏ Đào khi mà trái tim tôi đã thuộc về họ, cũng như đang muốn tận hưởng những chuỗi ngày hạnh phúc tràn đầy. Nhỏ Đào nhờ tôi ra đóng cửa rồi bảo 3 người nên tắm chung cho vui. Căn phòng tắm chỉ có một vòi sen và một bồn và khá chật, nhỏ Đào dành bồn vì nhỏ vẫn thích tắm bồn, nhỏ cởi quần áo và mở vòi nằm ngâm trong nước. Ngực và đám lông mu của nhỏ quả là hấp dẫn. Anh Quang cũng chỉ mặc chiếc quần mini và đứng vào dưới vòi hoa sen, còn tôi cũng đeo coocxê và slip đứng đó, không biết nên làm gì đây.
Nhỏ Đào nói, hôm nay nhỏ đã hoàn toàn “sạch sẽ” rồi, tôi hiểu ý Đào nói là nhỏ đã hết kinh kỳ, tôi chợt e rằng nhỏ sẽ không cho tôi cơ hội làm tình hôm nay.
Chợt nghe nhỏ nói :
- Bồ nợ mình một lời hứa phải không.
Tôi giật mình : "Không biết nhỏ định làm gì"
- Ừa - Tôi trả lời
- Vào chung vòi với anh Quang.
Tôi thầm mừng vì điều này cũng là điều tôi đang đợi. Cầm lấy gậy tiên trong tay tôi, dương vật của anh Quang đang cương dần lên, nó giãn nở ra trông thật đáng yêu khác với lúc đầu ỉu xìu. Tôi vân vê sờ nắn, sờ xuống 2 hòn cà đang săn lại trông thật hấp dẫn. - Giờ thì nghe mệnh lệnh nghe: ăn cà rem.
Cà rem ở đâu, tôi tưởng tai mình ù vì những tiếng nước chảy trên vòi đổ xuống.
- Bồ ơi, bảo bối đó, không hiểu à.
Lúc này tôi mới biết ý định của nhỏ. Thì ra nhỏ yêu cầu tôi bú dương vât của anh Quang. Tôi hơi ngượng, nhìn anh Quang nhưng thấy nét mặt anh đang ngây ngây vì sự kích thích bằng tay của tôi, anh dựa minh vào tường.. mắt dim dim.
Tôi từ từ ngồi xuống, một tay thì xoa ngực và bụng anh còn tay kia cầm dương vật của anh mà bỏ vào miệng tôi đẩy ra đẩy vào. Mùi dương vật của anh tuy có mùi hôi hơi lạ nhưng thật quyễn rũ nhất là độ âm ấm của nó thì thật tuyệt vời. Anh bắt đầu dùng tay lột áo ngực tôi ra xoa vào 2 quả núi lửa đang ngùn ngụt sức sống của tôi, tim tôi như khựng lại. Tôi chờ bàn tay của anh xoa dịu cơn khát khao của tôi.
Một vài phút sau, dương vật của anh cương lên rất to, nó gật gật dựng lên, khi tôi thử rời miệng ra thì nó ngổng lên phía trên thật đáng yêu, dài chừng gần 20 phân, to chừng 4 phân. Tôi không ngờ vậy mà lần trước bỏ vào cửa mình tôi, tôi không thấy đau mà lại thấy đã mới lạ chứ.
Anh ngồi xuống theo, nâng tôi dứng dậy, lột quần silip tôi, tôi lắc nhẹ mông và nâng nhẹ chân cho anh tháo được nhanh và dễ dàng hơn. Bàn tay anh đã chạm vào 2 mép âm hộ của tôi, tôi run lên, tim tôi thổn thức, nó đã rời ra và xoa xuống đùi rồi mông và lài lên ngực tôi, tôi không kìm được cơn khát khao của mình liền rướn người đẩy anh xuống. Anh hiểu ý, cúi xuông, hôn vào chiếc cửa mình của tôi. Từng dòng nước chảy xuống theo vai, vú, bụng rồi tràn vào khe giữa miệng của anh và âm đạo của tôi làm tôi nhột nhạt và rất sung sướng. Anh ngẩng lên khẽ hỏi :
- Em đã hết đau phía dưới chưa?
Tôi thổn thức :
- Không hề đau chút nào.
- Bao lâu nữa thì em lại đến ngày có tháng? - Chắc là khoảng 3 ngày nữa.
- Em có thấy thoải mái không?
- Cảm ơn anh đã cho em những kinh nghiệm đầu đời ngọt ngào.
Miệng nói, tay tôi nâng anh lên. Anh đứng thẳng lên, ép tôi vào phía chân tường. Tôi gạt anh ra và nhìn vào dương vật của anh. Anh đứng ra xa một chút và nói nhỏ :
- Em muốn ngắm cây batoon của anh hả. Cứ tự nhiên, đàn ông ai mà hông muốn có phái đẹp ngắm của mình chỉ trừ các ông cổ hủ.
Tôi thật thấy thoải mái vì khi nghe anh nói vậy. Thì ra trai gái được sinh ra để làm tình và chỉ vì những quan niệm giáo điều mà cản trở sở thích kỳ thú này. Anh nhướng người hôn lên môi, tôi nhắm mắt lại để tận hưởng nụ hôn nóng bỏng mà mềm mại này. Khắp người tôi nhột nhạt vì những kích thích của lưỡi, tay và của dương vật anh.
Không thể cầm lòng hơn nữa, tôi cầm lấy dương vật của anh đẩy vào khe suối thiên nhiên của tôi, nhưng ở tư thế đứng nó như mắc lại. Anh cầm một chân tôi nên chéo lên, cửa mình tôi như được rộng mở, anh khuỵu chân xuống và từ từ đẩy lên. Tôi thấy một cảm giác ấm và cọ xát theo chiều dương vật của anh cắm sâu vào bộ phận của tôi, nó như thốc lên tận bụng tôi, thốn quá chừng.
Anh bắt đầu nhịp nhịp, từng đợt cảm xúc và sung sướng dâng trào lên khắp người tôi. Tôi quằn quại, uốn éo nhắm nghiền mắt và toàn thân rung lên vì quá đã. Tôi thấy quên đi mọi việc và chỉ nhằm vào mục đích cảm nhận dương vật của anh đang đâm phía nào, trước hay sau, phải hay trái. Thân tôi rung lên từng đợt không còn theo cảm giác của tôi. Anh lại đặt chân tôi xuống, khép 2 háng tôi lại, rồi anh thốc mỗi lúc một mạnh, hai khối thịt cọ xát vào nhau sướng đến tột cùng, dòng nước ấm trong cửa mình đã ra ướt và ấm cả 2 mép âm hộ tôi. Hạt le của tôi cũng cương lên và nhô ra khỏi cửa mình đang tê dại. Bỗng tôi thấy trời đất như đứng lại, anh Quang cũng ôm chặt lấy tôi như vành đai vậy, anh rùng mình mấy cái, một dòng nước ấm tuôn vào trong thâm cung của tôi, dương vật anh giần giật theo nhịp không tự chủ. Tôi ngất ngây như điên dại và tin rằng trên đời không có điều gì sung sướng hơn. Anh và tôi cùng xuất tinh khí, cả 2 đều sướng, bềnh bồng và rã rời. Chợt nhớ ra điều gì, tôi hong hốt: anh quên mang áo mưa rồi,- tôi lo lắng Không sao, mấy bữa nay là thời gian không sợ có bầu của em, anh đã hỏi ngày có tháng của em trước rồi mà. Tôi thầm phục sự dạn dày và lịch thiệp của anh. Khi không bị lớp ngăn mỏng cản trở, tôi càng thấy sự sung sướng lên nhiều lần. Độ nóng của dương vật và nước nhờn đã làm tôi không còn biết làm rên lên thế nào mới đã.
Tắm xong chúng tôi vào phòng. Tôi hỏi nhỏ Đào :
- Bộ bồ không khoái hả.
- Bồ còn ngây thơ lắm.
Đang nói, Đào bảo tôi mang tấm nệm của giường tôi sang phòng nhỏ, nhỏ xếp 2 cái nệm xuống dưới nền nhà.
Nhỏ Đào nói :
- Anh Quang mệt rồi thì nằm xuống nệm trước đi.
Anh Quang hiểu ý nên liền nằm ra, dương vật của ảnh lúc này đã mềm sèo, nhũn như gà gặp mưa, trông không cảm hứng như lúc nó cương lên. Nhỏ Đào quỳ xuống, quay lại nói tôi :
- Đến lượt mình thổi sáo,
Nhỏ nâng dương vật của anh Quang lên, xoa nắn và bú mút rất ngon lành. Khoảng vài phút sau dương vật anh Quang bắt đầu ngọ nghọe, mỗi lúc một căng, nó dài ra và to lên từng ít một trông thật funny. Tôi cũng bị hình ảnh kích dục dữ dội, tôi cũng quỳ xuống nhìn vào sát hơn cái của quý của đàn ông.
Dường như ngực nhỏ Đào đã căng mọng, nhỏ từ từ trườn người xuống, dùng tay nâng dương vật anh cọ xát vào cửa mình của nhỏ. Nhỏ bảo tôi :
- Còn chờ gì nữa, ngồi lên trên ngực ảnh cho ảnh thưởng thức món ốc sên xuống đường.
Tôi hiểu mang máng và lập tức vọt lên ngồi chàng hảng trước mặt anh, cửa mình tôi dấn xuống, kê sát vào miệng anh. Anh nún nó một cách say sưa làm tôi đê mê và khoái khoái, nước nhờn tôi lại chảy ra rỏ xuống miệng anh, 2 mép lại căng lên, trơn trơn và nhột nhạt hết mức.
Miệng anh nút liên tục cửa mình tôi, thỉnh thoảng lưỡi của anh lại đẩy sâu vào phía trong, ngoái qua ngoái lại làm tôi thấy thật đã quá chừng, tay anh lại xoa và bóp vào bộ ngực đang căng cứng của tôi. Cả bộ 3 chúng tôi đều thấy ngất ngây và sung sướng. Thì ra nhỏ Đào chơi trò làm tình tay 3, tay nhỏ tự xoa ngực, dương vật của anh và âm đạo của nhỏ thò thọt liên tục, miệng và lưỡi của anh ngó ngoái trong cửa mình và âm đạo của tôi, tay anh quắp lấy ngực tôi làm tôi ngất ngây trong cõi ái ân cực lạc.
Nhỏ Đào sành thật, nhỏ để anh xuất tinh lần đầu trong phòng tắm với tôi, còn lần hai thì đến lượt nhỏ. (sau này tôi mới biết là vì làm lần hai, dương vật cương cứng được lâu hơn và lâu xuất tinh hơn nên chơi đã hơn cả lần đầu).
Vừa làm tình, vừa thấy cảnh làm tình của người kia và được hòa mình trong cảnh làm tình tay ba, phải nói chúng tôi rất là khoan khoái, không biết mấy ai trên cõi thế có được cái diễm phúc may mắn này.
Cả 3 chúng tôi sau cơn mây mưa tầm tã đã mệt nhoài lăn luôn ra nệm ngủ, không mặc quần áo gì, trên tấm nệm để lại những bãi nước nhỏ nhầy nhầy, hăng hắc và độc đáo.
Hai hôm sau, tôi đã có kết quả điểm thi, tôi không may vì không đủ điểm để học ngành mình ưa thích, đến lúc lại phải về Đà Lạt rồi, tôi buồn quá: không phải vì không được nguyện vọng tương lai mà buồn vì xa thành phố, phải xa nguồn hạnh phúc chưa kịp hưởng hết. Tôi biết anh Quang và nhỏ Đào còn nhiều kiểu chơi khác nữa mà tôi cần phải biết trước khi về Đà Lạt lấy chồng sinh con. Hôm nay tôi lại bắt đầu có tháng. Tôi rất muốn được làm tình một lần nữa trước khi phải chia tay nhưng chớ trêu là ngày kinh đến lúc này không được đúng lúc chút nào.
Nhưng dù sao tôi vẫn muốn thử thời vận. Tôi mượn xe nhỏ Đào, nói nhỏ sẽ lên gọi anh Quang xuống để nói chuyện chia tay. Hôm đó anh đến, biết tôi sắp phải về Đà Lạt, anh hiểu là mọi việc đã đến hồi kết thúc. Anh gửi tôi một quyển sách với những hình hướng dẫn tư thế làm tình. Anh giải thích cho tôi và nhỏ Đào về tác dụng và hiệu quả của những tư thế, nào là nằm ngửa, nằm nghiêng, chơi đứng, chơi ngồi, dùng dây đu, trong bồn tắm, hay cả các tư thế như con thú chơi nhau. Anh nói : - Mỗi người thường thì có một vài tư thế thích hợp mà mình cần tìm hiểu lấy. Có điều làm con gái nói chung thì thiệt thòi hơn, nếu lấy chồng cổ hủ, không muốn và không biết cách làm tình hay, thậm chí là còn coi những điều hướng dẫn của Tây Phương là dâm loàn thì đời người vợ không được hạnh phúc trọn vẹn.
Tôi hỏi anh :
- Có một số câu hỏi, em rất phân vân, anh đừng ngại trả lời cho em nghen.
- Có gì cứ nói, nếu biết anh không ngại giúp em đâu. - Thứ nhứt anh nhận
định gì về mối quan hệ tay ba mình. - Anh quý mến sự trong trắng ngây thơ của 2 nhỏ, nhứt là được làm tình một cách an toàn và thoải mái. Hai nhỏ anh đều quý, thẳng thắn mà nói thì anh hy vọng sau này được cưới nhỏ Đào làm vợ.
- Vậy còn em? - Anh chỉ có quyền chọn một. Riêng em anh nói em cũng như nhỏ Đào, anh cũng luôn rộng mở về mặt tình cảm và tình dục nhưng em biết rõ ràng về đạo lý quốc gia anh chỉ có thể có một người được coi là vợ thôi.
- Nói vậy chứ em không trách đâu. anh biết không, nhỏ Đào là người hướng dẫn cho em biết được thú vui tuyệt vời của trần thế, mở rộng sự hiểu biết của em, nên em không bao giờ muốn cướp đi người yêu của nhỏ Đào, phải không bồ (tôi quay sang hỏi nhỏ Đào)
- Vậy bồ nghĩ sao về anh Quang
- Ảnh cho mình những cảm giác đầu đời tuyệt vời nhất, những hiểu biết cần thiết không thể thiếu được cho việc làm dâu sau này. Mình đã có những giây phút thần tiên tuyệt vời và ái ân nồng thắm, mình luôn biết ơn bồ và anh Quang đã làm những điều này vì mình. Một điều mình xin cuối cùng, nếu rảnh mình sẽ lại xuống thành phố, hoặc là nếu bồ và anh Quang có lên trên Đà Lạt, mình muốn mình sẽ còn những dịp cùng làm tình chung và khám phá những ái ân nồng thắm này.

- Điều gì chứ điều này thì OK ngay. - Nhỏ Đào nói. - Chỉ lo đến lúc bồ lấy chồng, yêu chồng rôi quên tụi này ngay thôi.
Tôi thầm nghĩ sẽ không bao giờ có thể quên được những kỷ niệm tuyệt vời này.
- Em có thấy điều gì nuối tiếc không? - Anh Quang hỏi
Tôi biết anh muốn xác định rõ hơn tôi có ân hận vì đã đánh mất đời con gái.
- Hoàn toàn không, mà ngược lại, em thật hạnh phúc vì bên ngoài có ai biết em đã mất đời con gái, còn bên trong em đã được hưởng những cảm giác bồng lai tiên giới một cách nhẹ nhàng đúng mức và an toàn nữa chứ. Không có nhỏ Đào và anh Quang đến lúc nào thì em mới biết mùi đời và liệu những khi đó có được trơn tru như anh và nhỏ Đào đã làm cho em đâu. Dù chỉ vài lần thôi, em đã có được sức mạnh bên trong dồi dào, em rất tự tin trong đường đời. Duy nhất chỉ nuối tiếc là đã lãng phí thời gian qua, không nhập hội cùng anh và Đào sớm hơn để thưởng thức những ngày sung sướng. Em tiếc, tiếc từng ngày trước đây đã không kịp tìm ra cực khoái của tình đời.
Tối đó, tôi biết kinh nguyệt của tôi nhiều, nghe anh Quang nói làm tình những lúc này không đã lắm. Tôi yêu cầu hai người làm tình với nhau để tôi được ngắm thưởng thức, tuy nhiên tôi muốn được thấy càng nhiều tư thế càng tốt..
Anh Quang và nhỏ Đào quần nhau theo tư thế ngồi xổm, nhỏ Đào ngồi trên lòng anh Quang, dương vật của anh Quang dựng đứng, hai mông sàng qua lại, nhỏ Đào thì nhịp trên xuống, nhìn cảnh tượng mà tôi thèm quá chừng.
Sau đó anh Quang dẫn nhỏ Đào đến chỗ bàn học, nhỏ đứng quay lưng lại ảnh, tay ảnh nhấc một chân của nhỏ duỗi về phía sau, kẹp vào hông của anh, rồi anh từ từ dúi dương vật của anh đang cương cứng vào âm đạo của nhỏ. Nhỏ rên lên vì sung sướng. Tôi thì nóng bừng cả mặt và chỉ muốn cởi quần áo lao vào. Tay anh chụp lấy ngực của nhỏ Đào, một tay bám lấy vai của nhỏ, anh nhún đều đặn trước sau, thở hổn hển và nói :
- Tư thế cưỡi ngưạ này thích hợp cho những người có bộ phận bên trong hơi ngả về trước. Anh và Đào đã từng làm tư thế này rồi, tuy nhiên nhỏ Đào không thích bằng tư thế nhỏ nằm lên trên và cưỡi ngựa của nữ. Nhưng hôm nay chiều em, anh sẽ biểu diễn cho em xem.
- Tôi thốt lên, cho em mút của anh được không?
- Cũng good, em ngồi thấp xuống đây, mút được của cả anh và nhỏ Đào
Làm theo vừa liếm được dương vật của anh, vừa hưởng được những giọt nhờn chảy ra từ cả hai người, một mùi vị quyễn rũ. Tận mắt chứng kiến cảnh làm tình này làm tôi không thể kìm hãm nữa. Tôi cởi phăng quần áo, xé toạt mảnh quần silip, muốn định làm tình. Tuy nhiên đúng lúc đó, anh Quang bảo không kịp nữa, anh đã bắt đầu xuất tinh, từng giọt nhớt đục đục quánh quánh chảy ra quanh háng của nhỏ Đào và tràn xuống hai hòn cà của anh. Tôi liền liếm lấy để có thể nhớ mãi mùi vị này.
Anh nói :
- Anh thiếu Huệ và hẹn dịp nào gặp sau sẽ bù cho.
Tôi hơi thất vọng vì không được anh ái ân trong đêm cuối cùng này. Tôi định giữ anh qua đêm để lúc nữa anh hồi dương thì sẽ làm tình. Nhưng anh bận phải lưu diễn tối đó nên không thể ở lại thêm được nữa.
Ngày tháng trôi qua, tôi về Đà lạt đã được 3 năm. Nhưng ngay từ khi về lại nhà, ai cũng khen tôi đẹp, thân thể nảy nở và kiều diễm, nào ai biết tôi đã có bàn tay, dương vật của anh Quang gây dựng bởi vì chụyện tình tay ba chúng tôi được giữ kín cho chúng tôi mà thôi. Thỉnh thoảng tôi cũng xuống thành phố, nói là về thăm trường nhưng thực ra là để làm tình cùng anh Quang và nhỏ Đào.
Được một năm sau ba má tôi gả tôi cho người hàng xóm, những kinh nghiệm tình dục của tôi đã tỏ ra rất hiệu quả và đúng như những gì tôi tự tin. Tôi lấy chồng, làm cho đời sống vợ chồng tôi rất hạnh phúc. Sau đó tôi không còn xuống gặp lại 2 người nữa vì nay tôi đã có gia đình và chồng tôi (nhờ tôi chỉ bảo) cũng làm tôi hoàn toàn sung sướng. Tuy nhiên trong sâu thẳm tâm hồn tôi vẫn thầm cảm ơn họ.
Tôi không định viết tự thuật về những đièu này vì cho rằng hầu như trai gái thời nay đã sành sõi và am tường về tình dục. Vậy mà nhìn lại 2 anh trai của tôi, họ đã lấy vợ có con nhưng không có mái ấm gia đình. Họ không cãi nhau nhưng 2 anh thường lên rẫy và ở luôn trên đó không về có khi hàng tuần. Thỉnh thoảng các chị dâu có nhờ tôi mang cơm lên rẫy. Tôi hỏi chuyện sao không thấy mấy anh về nhà. Mấy ảnh không trả lời thật mà chỉ lấy rượu ra uống bảo say không muốn về. Tôi hiểu tại sao nhưng không biết làm cách nào giúp họ được. Họ đã có gia đình và từng trải những ngày đầu tình dục không đúng cách. Nay đã lún sâu thì làm sao khắc phục, lại còn thói đạo đức giả, cổ hủ không dám trao đổi thẳng thắn. Còn tôi vừa là em vừa là gái, chỉ biết thương hại chứ làm được gì đây. Tôi chỉ mong sao một vài điều nhỏ này thôi, nếu đến tai các anh tôi, các chị dâu tôi, có thể họ sẽ hiểu và đổi phần nào trong quan hệ. Cũng may là tập quán dân làng chúng tôi rất khắt khe nên các anh chị dù không được mặn nồng cũng không có tan vỡ, không như dân Tây, sướng quá thì lại dễ dàng ly dị để tìm người thích hợp hơn.
Hôm nay tôi phải xuống thành phố để họp lớp cũ sau 3 năm chia tay. Tôi không biết khi gặp lại nhỏ Đào và anh Quang sẽ có những gì để nói tiếp. Nhỏ Đào đã hết học và bán hàng ớ Kios ngay Chợ Lớn, còn nghe đâu anh Quang giờ đã là nhạc sĩ được nhiều người mến mộ và hay đi lưu diễn sa trường.
Xe hơi đã dừng bánh nơi bến xe thành phố, tôi bước với những bước chân vừa tự tin vừa thấy lạ và như đang thấp thỏm điều gì.


0 nhận xét to "Ai nhớ ai thương"

Đăng nhận xét

Nhãn

Blog Archive

Blog được thiết kế bởi Phùng Văn Minh