Quả đúng như lời chị Hà nói, đêm hôm ấy tôi và Nê đụ nhau thêm ba lần nữa mà sáng dậy, người vẫn khỏe vô cùng. Riêng chị Hà chỉ tham dự một lần lúc chập tối. Những lần sau chị chỉ nằm bên xem tôi và Nê đụ nhau mà thôi.
Sống lâu bên chị Hà, tôi mới biết chị mê tiền hơn mê đụ. Không những mê tiền, mà mỗi lần Nê đụ chị, chị bị thốn nhiều hơn là sướng khoái. Vì con cặc của Nê thuộc loại quá khổ, to và dài giống như cặc ngựa, nên mỗi lần đụ nhau, chị tuy có khoái cảm nhưng cũng đau thốn.
Chị Hà chỉ chịu được những lúc Nê bú lồn chị. Và đến lúc cực khoái, Nê muốn đụ chị, anh phải dùng một chiếc nhẫn bằng vải máng vào dương vật của mình, phía sát mu cặc, như chêm một chiếc "long đền", để khi thúc mạnh cặc vào lồn chị, cặc Nê sẽ bị dừng lại ở giới hạn của chiếc khăn mà không vào hết trong lồn, đụng vào tử cung. Nê tuy không thật thỏa mãn, nhưng cũng đành chấp nhận. Vì, không những mình chị Hà chịu không nổi con cặc quá khổ của Nê, mà mấy cô gái điếm chuyên nghiệp cũng phải chạy mặt. Những người chịu được Nê là những cô điếm về già, lâu năm lăn lộn trong nghề, lồn như bị dãn ra. Nhưng, những người ấy thì Nê lại không ưa.
Do vậy, lần đầu thấy tôi, và sau khi biết được lồn của tôi được trời sinh ra cũng vào loại có hạng, và tuy mới hơn mười bốn tuổi mà tôi đã có một thân thể nở nang như gái 17, 18, nên chị Hà quyết định cho tôi làm bé chồng chị. Cho Nê lấy tôi, vừa giúp Nê thỏa mãn về tình dục, vừa cầm chân Nê, không sợ Nê mang tiền cho gái như trước kia.
Phải nhìn tận mắt cảnh chị Hà nâng niu từng tờ giấy bạc mới, từng chỉ vàng, từng viên kim cương, mới thấy hết tính cách mê tiền của chị khủng khiếp đến thế nào. Do vậy, sẽ không còn ngạc nhiên khi chị để mặc tôi và Nê đụ nhau bất kể ngày đêm, chị chỉ đóng vai xem "kịch sống", khi nào nứng lồn lắm, chỉ cần Nê bú chị một lúc là chị mãn nguyện rồi. Còn vấn đề đụ nhau, cả tháng chị mới tham dự một lần.
Có hôm, chị tâm sự, từ ngày có tôi chị khỏe vô cùng, ít phải chịu anh ấy. Tôi hỏi :
- Thế trước khi chưa có em thì sao. Trưa nào em chẳng thấy chị và anh Nê đụ nhau là gì.
Chị Hà thật thà :
- Phần nhiều bú nhau không à. Chỉ khi hứng lắm mới đụ, nhưng cũng không bao giờ chị chịu được hai lần trong một ngày. Bởi vậy anh ấy phải bao một cô đó. Từ khi có em, ảnh cho cô ta de rồi. Ảnh kể, cô gái bao cũng không chịu được nhiều. Mà ổng thì đòi hỏi vô chừng....
Tôi làm vợ bé Nê đến nay được bốn tháng. Chị Hà bảo mới có hơi đàn ông ít lâu mà trông tôi đã đổi khác. Chị khen tôi đẹp ra, vú lớn. Tôi soi gương cũng nhận thấy chị Hà nói đúng. Nhưng chỉ đúng một nửa, tôi mỉm cười thầm nhủ như vậy. Vì có một thứ chị Hà không thấy, đó là lồn tôi hình như cũng nở lớn ra, luôn luôn như muốn nuốt trọn con cặc Nê vào lồn tôi mà không biết đau.
Đụ tôi, Nê không phải mang cái "long đền" bằng vải như đối với chị Hà, và một ngày chúng tôi có thể đụ nhau hai ba lần mà không chán. Nước lồn của tôi cũng không biết ở đâu ra mà nhiều thế. Chỉ cần Nê dùng tay khẽ môn trớn trên mu lồn tôi là nước lồn tự động túa ra như suối. Nê thường bảo mỗi lần bú lồn tôi, nước lồn ra nhiều đến độ anh không kịp nuốt. Lần nào tôi nằm phía trên, anh nằm dưới bú, anh muốn chết sặc luôn.
Nê mê tôi vô cùng. Tôi cũng thích Nê. Nhiều hôm về nhà ăn cơm buổi trưa, trong lúc chờ chị Sáu dọn bữa, Nê thấy tôi từ trên lầu bước xuống, anh không ngần ngại phóng tới kéo quần tôi xuống bắt tôi chống tay lên những bậc cầu thang phía trên, để đụ đứng từ phía sau tới như chó đụ nhau.
Nê hay nứng bất tử, vì thế anh không bao giờ cho tôi và chị Hà được mặc quần áo lót lúc ở nhà, trong khi bộ quần áo ngủ lại mỏng dính, nên lúc nào tôi và chị Hà cũng như người không bao giờ mặc quần áo. Một đôi lần chị Hà nứng lồn khi nhìn thấy Nê đụ tôi ở cầu thang gác, chị cũng tuột quần áo đưa lồn bắt Nê bú.
Cũng may phòng ăn ở ngay phía cửa dẫn xuống nhà ngang. Và, nếu không được gọi, chị Sáu và chú tài xế không bao giờ dám tự tiện đặt chân lên phần nhà của vợ chồng tôi. Nếu không, gặp cảnh ba vợ chồng tôi đụ nhau ngay tại cầu thang gác, chị Sáu dám quên dọn ăn, mà đi kiếm chú tài xế cho hạ cơn thèm khát.
Chỉ còn hai mươi ngày nữa là đến dịp lễ Giáng Sinh. Chị Hà và tôi tấp nập mua sắm mọi thứ. Tuy vợ chồng tôi không ai có đạo, nhưng nhân dịp lễ, chúng tôi cũng tổ chức ăn uống linh đình. Và, nhất là để đón tiếp bạn bè.
Chị Sáu và chú tài xế được lệnh quét dọn nhà cửa phòng ốc đón khách. Năm nào cũng vậy, đám bạn thân của Nê cũng tụ tập nhau vui chơi suốt tuần lễ, từ đêm Giáng Sinh đến hết Tết Tây. Mỗi năm họ tổ chức ở một nơi. Năm nay Nê dành tổ chức tại Sài Gòn. Và, các bạn Nê ở khắp các nơi như Đà Lạt, Bảo Lộc, Dầu Tiếng.. v.. v.. sẽ tề tựu về đây. Tuần lễ vui chơi ấy được gọi là tuần lễ Đế Vương hay tuần lễ hoan lạc. Và, người tham dự chỉ được mang theo vợ, chứ không được mang gái điếm hay gái nhảy đến.
Chị Hà cho tôi biết sơ qua, trong tuần lễ hoan lạc ấy, mọi người tham dự hóa trang sơ sài và được quyền chọn người đàn ông hay người đàn bà mình thích trong số người tham dự, rồi lần lượt đổi nhau. Vào đêm cuối cùng sẽ có cuộc thi xem đàn ông ai có cặc lớn nhất và đàn bà ai vú lớn, lồn to và đụ dai nhất sẽ được bầu làm Vua và Hoàng Hậu.
Người muốn trúng tuyển, phải biểu diễn đụ một kiểu đụ thường và hai kiểu đụ độc đáo và dai sức trước mọi người, nếu không bỏ cuộc vì đuối sức sẽ được trao giải thưởng, giải này do toàn thể mọi người tham dự tuần lễ hoan lạc cùng chấm điểm và công nhận. Giải thưởng chỉ có một giải duy nhất : một chiếc quần xì líp đàn bà có nhận hột xồn và vàng lá. Có năm còn có thêm bức tượng người đàn bà nằm khỏa thân bằng ngà voi gắn trên một chiếc đế bằng vàng khối.
Mọi chuẩn bị xong xuôi thì bạn bè của Nê cũng lần lượt đến đủ. Chỉ những người ở xa đến mới ở lại nhà chúng tôi. Còn những người cư ngụ ở ngay Sài Gòn thì họ trở về nhà sau cuộc vui. Qua sự giới thiệu của chị Hà, thì họ toàn là chủ đồn điền trà, cà phê, đồn điền cao su giàu có. Chỉ có Nê và một người nữa là làm công chức. Nê là nhân vật số hai của Sở Liêm Phóng Nam Kỳ (Sở Công An). Tuy chỉ là nhân vật thứ hai, sau ông Chánh Sở là người Pháp chính cống, nhưng ông này đã già, đau ốm luôn, nên Nê thường thay ông trong mọi công việc. Do vậy mọi người thích làm thân với Nê.
Tôi cũng xin kể thêm là trong suốt tuần lễ vui chơi, chỉ đêm tối, đúng ra từ bữa cơm chiều, cuộc vui mới hào hứng. Còn ban ngày mọi người được quyền làm theo sở thích của mình : ngủ, đánh bài, đi phố mua sắm, thăm viếng nhau. Và, đặc biệt có quyền mời thêm bạn bè tham dự cuộc vui buổi tối.
Theo như đã thỏa thuận với nhau từ lâu, chỉ đám bạn thân của Nê hoặc là người đã tham dự tuần lễ hoan lạc nhiều lần mới được tham dự cuộc thi tuyển chọn Vua và Hoàng Hậu, còn những người mới được mời, không được tham dự tuyển chọn.
Buổi tối đầu tiên, sau khi bữa ăn bắt đầu được một lúc, Nê và tôi, nhân danh chủ nhà, cũng như chủ chốt tuần lễ hoan lạc, đứng lên tuyên bố tuần lễ hoan lạc bắt đầu. Mọi người ra khỏi bàn tiệc đi lựa những người mình đã nhắm trước.
Chị Hà năm nay nhường vai chính cho tôi, chị chỉ đóng vai tham dự, chứ không dự tuyển. Theo điều lệ, Nê cũng rời tôi đi kiếm một người đàn bà khác. Tôi được nhiều người đàn ông chú ý nhất. Có lẽ là mặt mới. Nhưng, một ông chủ đồn điền trà ở Bảo Lộc, một người Pháp sang ở nước ta lâu năm, đã nhanh nhẹn nắm được tay tôi đầu tiên. Ông ta đã lớn tuổi, đầu hói, bụng phệ. Và đặc biệt lùn xủn. Ông ta lùn đến độ khi đứng cạnh tôi, đầu ông ta chỉ vừa đụng đến cổ của tôi mà thôi. Ông ta hớn hở ra mặt khi dành được tôi trước nhất.
Chợt có tiếng một người đàn bà vang lên :
- Xoa (Francois), anh còn làm ăn được gì nữa đâu mà xí Lan. Một phút là "toa" thua cho coi.
Tôi quay lại nhìn xem ai vừa mới nói câu đó, thì chính là vợ ông ta.
Xoa lúc lắc đầu, rồi vừa thè lưỡi ra, vừa nói tiếng Việt, bằng một giọng khá rành mạch :
- Không sao, không sao em yêu. Anh còn lưỡi là còn tất cả. Em biết rõ mà.
Mọi người cười ầm lên sau câu nói của ông chủ đồn điền trà lùn xủn.
Bà vợ vẫn châm chọc :
- Nhưng chỉ có lưỡi thôi thì làm sao mong trúng tuyển để làm vua được.
- Không, em yêu. Anh không cần thi. Anh cần cái khác kia.
-Vừa nói, ông ta vừa đỡ tay để tôi leo lên đứng trên bàn tiệc và từ từ cởi quần áo của tôi ra.
Như lễ cắt băng khánh thành. Sau khi bà chủ nhà hay chủ tuần lễ hoan lạc, được một người đàn ông chọn làm bạn đêm đầu tiên, người đàn ông phải đưa người chủ chốt đó lên đứng giữa bàn tiệc để mọi người được chiêm ngưỡng. Và, sau khi hai người chính đã thoát y trần truồng, những người khác mới được làm theo.
Mặc dù đã được chị Hà cho biết trước, và mặc dù tôi đã từng trần truồng trước Nê và chị Hà, nhưng giữa đám đông, trước hàng mấy chục con mắt thì chưa, nên tôi lúng túng vô cùng. Đã thế, khi chiếc quần lót của tôi vừa được bàn tay thiện nghệ của Xoa tháo ra, ông ta liền kéo tôi sát lại gần, để mũi vào lồn tôi hít một hơi dài như ngửi một trái cây thơm, tôi lại càng sượng trân.
Tôi đưa mắt lúng túng nhìn mọi người, nhưng không thấy ai chú ý đến mình, nên mới yên tâm. Mọi người cũng như tôi và Xoa, cũng đang trần truồng vừa ôm nhau vừa ăn nhậu.
Bà vợ ông chủ đồn điền trà lùn xủn đang ôm cứng lấy Nê, một tay cầm ly rượu, một tay đang mân mê con cặc cứng ngắc của Nê, ra chiều thích thú. Rồi, đang ngôi trên đùi Nê, bà ta chợt từ từ khuỵu xuống há miệng ngậm chặt lấy cặc Nê mút liên tục. Nê khẽ rướn người lên, buông rơi ly rượu, hai tay cuống quýt vội xoắn tóc người đàn bà, mắt lim dim. Nhiều cặp khác hối hả rời bàn tiệc, kéo nhau vào buồng. Một vài cặp đụ nhau ngay dưới chân bàn với đủ mọi kiểu đụ khác nhau.
Xoa đỡ tôi vào một căn buồng kế bên bàn tiệc. Trong buồng đang có hai cặp đang làm tình, tiếng rên thống khoái của họ vang lên không che dấu.
Xoa dời tôi lại một chiếc giường bỏ trống nơi góc nhà, và đẩy tôi nằm ngang giường, hai chân banh rộng ra. Chiếc giường ngủ cũng là kiểu giường Hồng Kông bằng đồng sáng loáng, khi tôi nằm ngửa, dang rộng hai chân, thì lồn tôi đưa ngay miệng ông chủ đồn điền trà lùn xủn đứng dưới đất.
Ông ta ôm cứng lấy háng tôi, bú say mê. Ông ta như có biệt tài về bú lồn. Lưỡi luồn lách vào tận phía trong âm đạo, ngọ ngoạy rút ra thụt vào. Và, tôi có cảm tưởng lưỡi ông ta có một lớp gai, nên mỗi khi ông ta quét lưỡi trên mu lồn của tôi, hay rà nhẹ trên hột le, tôi bủn rủn cả chân tay. Bộ ria mép của ông ta cũng đặc biệt, mỗi khi ông dụi hàng ria lướt qua lồn tôi, tôi muốn ngất xỉu vì sướng. Thật đúng như chị Hà vẫn nói : "Nhất lưỡi, nhì râu, tam đầu, tứ củ".
Trên đời có bốn thứ, những sản phẩm thiên nhiên, tạo nên khoái cảm, thì tôi đã được hưởng ba thứ : lưỡi, râu, củ. Chỉ còn đầu, chưa biết nó ra sao.
Xoa bú lồn tôi một lúc, chợt ông ta ngừng lại bỏ chạy ra ngoài. Thoáng chốc ông ta đã trở lại, kéo tôi nằm sát mép giường, tôi còn chưa biết ông ta định làm gì, thì đã thấy một vật trơn nhẵn để ngay lồn tôi từ từ nhấn sâu vào. Tôi biết chắc không phải là con cặc của ông chủ đồn điền trà. Vì, con cặc của ông ta đang nằm trong tay tôi, một con cặc xìu xìu ển ển, cứng không ra cứng, mềm không ra mềm, chán ngắt.
Tôi định không ve vuốt cặc ông ta nữa, nhưng ông không chịu. Phần tôi lại bắt đầu vào cơn sướng khoái khác.
Xoa vừa bú vú tôi, vừa thụt vật trơn nhẵn vào lồn tôi mỗi lúc một nhanh. Tuy không được sướng bằng đụ cặc thật, nhưng, vật trơn nhẵn thụt ra, thụt vào cũng sướng vô cùng.
Dần dần con cặc của Xoa như cũng có chút sinh khí trong tay tôi, nó cũng bắt đầu giật nhè nhẹ. Vẻ vui sướng hiện lên rõ nét trên mặt Xoa. Ông ta hấp tấp leo lên giường, rút vật trơn nhẵn ra đút cặc của ông ta vào lồn tôi. Nhưng thật là thảm hại, ông ta mới nhắp nhắp chừng hai ba cái, và tôi chưa nhận biết cảm giác ra sao, ông ta đã xuất tinh, rồi nghiêng mình nằm vật ra bên cạnh tôi thở dốc. Tuy chưa đã cơn thèm, tuy chưa hết nứng lồn vì những cơn kích thích do ông chủ đồn điền trà tạo ra cho tôi, nhưng sợ ông ta xấu hổ, nên tôi không nỡ bỏ đi.
Xoa dường như biết như vậy, nên thì thào bảo tôi :
- Em đừng buồn. Anh bây giờ rất dở. Để anh đền em một món quà vậy.
Nói xong, ông ta lại đứng dậy bỏ đi. Còn lại mình tôi trong buồng, tôi tìm vật trơn nhẵn để xem. Nó có hình dáng một con cặc, nhưng thơ sơ, bằng cao su trắng. Về sau, vợ Xoa cho tôi biết đó là sản phẩm độc đáo của vợ một ông chủ đồn điền cao su, dùng cao su không pha chế đúc thành con cặc giả dùng để thủ dâm.
Khoảng thập niên 1940-1950, những vật dùng để thủ dâm của đàn bà ở nước ta còn rất thô sơ, ngoài mấy trái chuối già, dưa leo, hột é bỏ vào trong túi vải ngâm nước cho nở căng ra, con cặc bằng cao su đúc còn xa lạ với mọi người. Tôi nhìn ngắm nó mãi rồi mới thử tự đút vào lồn đưa đẩy xem sao. Với người khác thì không biết thế nào, riêng tôi, tôi không khoái con cặc giả lắm, vì tuy nó cũng tạo khoái cảm, nhưng nó lạnh ngắt. Con cặc thật có hơi ấm của da thịt kích thích tôi hơn.
Xoa trở lại, ông ta đưa tặng tôi một chiếc nhẫn kim cương và một chi phiếu năm mươi ngàn đồng. Tôi không ngờ ông ta rộng rãi như vậy. Không kể chiếc nhẫn, số tiền năm mươi ngàn vào thời đó bằng cả một gia tài đáng kể.
Bà vợ Xoa cũng là người Việt. Không hiểu sao bà ta lại có cảm tình với tôi. Bà ta luôn ngỏ lời mời tôi lên đồn điền của bà chơi. Bà cũng không chịu đổi người tình khác mà đeo cứng lấy Nê, và chắc sợ tôi phật ý, bà ta nói :
- Lan đừng buồn, chị mượn anh ấy một tuần lễ này thôi. Sau đó xin hoàn cố chủ.
Tuy nói vậy, nhưng đến tối, khi bắt đầu bước vào đêm hoan lạc thứ hai, chị Liễu, tên bà vợ Xoa, nhất định kéo tôi vào chung phòng với chị và Nê.
Chị bảo :
- Lan phải tiếp sức cho chị mới được. Một mình chị không chịu nổi Nê lấy nửa tiếng. Thành ra đêm qua anh ấy phải đi kiếm bạn tùm lum. Mà, chị thì không muốn ảnh ấy chơi người khác.
Tôi mỉm cười nhình chị, nhìn Nê, gật đầu :
- Được, em giúp chị. Đụ tay ba càng sướng.
Chị Liễu tuy không dai sức để chịu đựng những lần đụ kéo dài cả tiếng, nhưng chị có nhiều ngón nghề tuyệt diệu. Một tay có hạng như Nê mà chỉ cần hai mươi phút, chị dùng những cơ bắp bụng vuốt, mút cặc là Nê bị xuất tinh liền. Nhìn chị biễu diễn thật ngộ nghĩnh, lồn chị mấp máy, uốn éo ve vuốt con cặc Nê, như khi tôi phải dùng miệng để bú chàng vậy. Chị còn có thể đứng một chân trên chiếc ghế nhỏ, lưng tựa vào tường, còn chân kia đụ đứng. Chị bảo người đàn bà thường thấp hơn đàn ông, đứng trên ghế nhỏ như thế thì lồn hơi cao hơn con cặc của người đàn ông chút xíu. Người đàn ông đưa cặc vào rất thoải mái, như vậy đụ được lâu. Và, đầu cặc luôn luôn thúc vào sát tử cung, sướng khoái vô cùng.
Theo cách chỉ dẫn của chị, tôi làm theo, đụ như vậy tuy có sướng nhưng mỗi lần con cặc của Nê thúc vào tận tử cung, tôi bị thốn. Vậy mà chị Liễu chịu được, đủ thấy chị ấy cũng thuộc hàng kiện tướng trong giới ăn chơi. Phải mãi sau này, khi đã đụ nhiều, tôi mới chịu được như chị Liễu hồi đó.
Sau khi đụ đứng rồi, chị Liễu rủ tôi và Nê đụ tay ba. Chị leo lên nằm ngửa trên giường đưa mông đít ra sát tận mép giường, chống hai đầu gối lên cao, banh lồn thật rộng, còn tôi chui xuống phía dưới gầm giường đưa đít khom ra phía ngoài, như vậy Nê vừa quỳ đụ tôi kiểu chó đụ mà miệng còn có thể bú lồn chị Liễu dễ dàng. Còn dễ hơn tôi, chị Hà và Nê đụ nhau ở bậc cầu thang. Chúng tôi đụ tay ba như vậy cả giờ không biết mệt. Và, đến lúc đó tôi mới thấy kiểu giường Hồng Kông chân cao tiện lợi biết chừng nào.
Đổi thế chơi, Nê quỳ đụ chị Liễu, còn chị Liễu bú lồn tôi. Vừa bú, hai bàn tay chị vừa xoa nắn vú, xoa nắn các huyệt đạo khiến tôi muốn xỉu. Tôi năn nỉ chị Liễu khi nào có dịp chị phải dạy tôi cách xoa nắn các huyệt đạo để nâng cao giây phút khoái lạc. Chị Liễu bằng lòng, chị hẹn tôi lên chơi trên đồn điền trà của vợ chồng chị, chị sẽ chỉ vẽ cho tôi. Chị còn hứa hẹn sẽ dành cho tôi một điều ngạc nhiên lớn, mà tôi sẽ nhớ đời.
Tuần lễ hoan lạc kết thúc. Tôi và Nê được trao tặng phần thưởng là một chiếc quần xì líp đàn bà có đính kim cương và vàng lá như qui định. Tôi còn được tặng thêm một bức tượng người đàn bà khỏa thân nằm nghiêng bằng ngà voi, trong lòng ôm một con cặc cũng bằng ngà, được chạm khắc rất sinh động.
Bức tượng dài cỡ năm mươi phân, con cặc cũng được chạm khắc phía trên đầu như của người thật. Toàn bộ bức tượng người đàn bà được gắn trên một cái đế bằng vàng khối. Dù không ước lượng được là mấy chục lượng vàng, nhưng tôi cầm khá nặng tay. Cũng nhờ khối vàng đó, sau này nó đã giúp tôi có một số vốn để làm ăn. Hiện giờ tôi chỉ còn giữ được bức tượng bằng ngà.
Đêm chủ nhật có cuộc thi chung kết, cũng là đêm kết thúc tuần lễ hoan lạc. Những người ở gần đã ra về từ sáng thứ hai, hay ngay trong đêm chủ nhật. Riêng vợ chồng chị Liễu còn ở thêm hai ngày nữa để mua sắm may mặc. Chị Liễu cho biết, một năm chị chỉ có dịp lên Sài Gòn chừng một hai lần. Những dịp như thế, chị mua sắm áo quần đủ xài cho cả năm.
Tôi bảo chị :
- Bảo Lộc và Sài Gòn đâu có xa xôi gì mà chị không về thường.
Chị nói :
- Thực ra là ngại đi xa. Phần khác khí hậu ở trển mát mẻ, về Sài Gòn nóng nực chịu không nổi.
Còn mùa mưa thì lại dơ. Mỗi lần đi ra ngoài ngán vô cùng.
Lúc sắp lên xe, chị Liễu ân cần nhắc lại lời mời tôi lên đồn điền của vợ chồng chị chơi ít hôm.
Chị bảo :
- Lan ráng thu xếp lên Bảo Lộc đi. Chị sẽ có một món quà lạ, dành cho em. Bảo đảm, nhận quà rồi, em sẽ không muốn rời Bảo Lộc nữa.
Tôi cười :
- Nếu vậy, chắc chồng em không cho em đi quá. Vì, chỉ vắng em một ngày vua dâm của em coi mòi đã không chịu thấu. Nếu nhận quà tặng của chị mà em ở luôn trển, chắc ổng đốt cả Bảo Lộc của chị mất.
Tưởng đâu nói đùa lén Nê cho vui, ai ngờ ảnh đứng sau lưng tôi lúc nào không hay.
Nghe tôi kêu ảnh là vua dâm, ảnh trả đũa :
- Hứ! Em làm như em hiền lắm không bằng. Cũng quá cha chớ bộ
Chị Liễu cười :
- Thôi, thì rủ cả ảnh lên Bảo Lộc chơi luôn.
Nê nói :
- Tôi muốn đi lắm, nhưng công việc lu bù, không rời Sài Gòn lấy được ít tiếng, chứ đừng nói gì mấy ngày. Đến như kỳ nghỉ hàng năm mà đôi khi tôi cũng bỏ luôn.
Chị Liễu lắc đầu :
- Thôi ông ơi, làm vừa chứ. Không giữ sức khỏe vợ con hết nhờ à!
Tưởng đâu không bao giờ có dịp lên chơi Bảo Lộc. Vậy mà sau tuần lễ hoan lạc khoảng nửa tháng tôi đã có mặt ở trển. Tôi đi có một mình. Chồng tôi, anh Nê, phải qua Lào tham dự hội nghị an ninh toàn Đông Dương, nên không đi cùng...
Khí hậu Bảo Lộc thật dễ chịu. Phong cảnh cũng nên thơ nữa. Chị Liễu rất mừng khi gặp tôi.
Sau khi chị dẫn tôi đi xem đồn điền trà của vợ chồng chị một vòng thì trời tối. Ở miền rừng núi, bóng tối sụp xuống thật mau lẹ. Không thấy Xoa, chồng chị, tôi hỏi, chị Liễu cho biết ổng theo đoàn săn, phải một hai hôm nữa mới về.
Tôi được hướng dẫn vào phòng ngủ dành riêng cho khách. Chị Liễu giục tôi tắm rửa, thay quần áo rồi ăn cơm tối.
Đặc biệt, bữa ăn hôm đầu tiên, chị đãi tôi ở Bảo Lộc, là những món thịt thú rừng. Phải nói rằng lần đầu được ăn thịt nai, heo rừng, mển, tôi ăn đến no căng bụng. Chị Liễu suốt bữa ăn chỉ toàn nói về cách nấu những món thịt ấy, cùng các thứ lan.
Thú thực, về thức ăn thì tôi còn hiểu được đôi chút, còn góp chuyện được với chị. Chứ còn nói về hoa lan thì tôi mù tịt. Tôi chỉ còn biết chăm chú nghe. Chị Liễu nói thao thao về các loại lan Long Tu, Hồ Điệp, Nhất Điểm Hồng mà tôi không góp được lời nào.
Tuy bữa ăn chỉ có hai người, đúng ra là ba, vì còn phải kể cả con chó lớn như con bê, ngồi chầu bên cạnh chị Liễu từ đầu bữa ăn. Lúc đầu tôi không quan tâm đến con chó cho lắm, bởi vì nhìn bề ngoài nó chỉ lớn gấp rưỡi những con chó Berger mà tôi đã thấy ở Sài Gòn, nhưng thức ăn thì ê hề. Nếu con chó này có điều gì đặc biệt thì phải nói là nó quá hiền, gặp người lạ, nó không sủa một tiếng. Và, nó được cưng chiều quá mức. Tuy là chó, nó có đĩa thức ăn riêng, sạch bóng. Chiếc đĩa được đặt trên một cái bàn thấp để con vật cúi xuống ăn một cách dễ dàng.
Khi người hầu bàn mang thức ăn lên, chị Liễu tiếp cho tôi, lấy phần cho chị xong, con chó cũng được một phần thức ăn như người, phần của nó dĩ nhiên luôn luôn nhiều hơn của tôi và chị Liễu. Có món ăn chị Liễu lấy cho con chó trước, rồi chị mới lấy phần cho chị.
Tới cuối bữa ăn, khi chúng tôi được lau mặt, lau tay bằng khăn mặt tẩm nước nóng, con chó cũng được người hầu bàn lau mặt, lau mõm cho nó như chăm sóc cho một đứa trẻ vậy.
Tôi nghĩ thầm chó nhà giàu cũng sướng thật. Được ăn uống, được hầu hạ còn hơn những đứa trẻ con nhà trung lưu.
Mãi tới khuya, khi cuốn phim tình cảm nhẹ nhàng được chiếu cho chúng tôi coi chấm dứt. Và, khi người hầu dọn dẹp xong, rút xuống nhà dưới. Chị Liễu mới mỉm cười chỉ con chó bảo tôi :
- Món quà mà chị nói bữa hổm để tặng em là con vật này đây.
Tôi hơi ngạc nhiên :
- Chị định cho em à?
Chị Liễu lắc đầu :
- Cho mà không cho. Cứ thong thả rồi chị sẽ nói rõ cho em nghe. Đừng nôn nóng như vậy.
Tôi hỏi :
- Chị nói vậy, có nghĩa là sao. Em chịu không hiểu ý chị
Chị Liễu bảo tôi :
- Cứ từ từ rồi em khắc biết. Bây giờ chị em mình đi ngủ. Hôm nay không có Xoa ở nhà. Em qua ngủ chung với chị cho vui.
Tôi gật đầu, theo chị lên lầu. Chị Liễu vào phòng xong, tiến thẳng vào phòng tắm nơi cuối phòng ngủ. Chừng khi trở ra chị đã thay quần áo. Chị chỉ còn mặc chiếc áo ngủ dài, cột bằng sợi dây lưng. Chị Liễu nằm giữa, chị để tôi nằm ngoài cùng. Và, điều ngạc nhiên cho tôi bắt đầu. Sau khi chị Liễu nằm xuống, khẽ đập tay lên mặt nệm, con chó nhảy lên nằm cạnh chị, sát phía trong.
Tôi quên kể về căn phòng ngủ của vợ chồng chị Liễu : chiếc giường bằng gỗ cẩm lai, thấp, rộng gấp ba bốn lần những chiếc giường thường. Tôi hỏi, chị Liễu cười bảo giường rộng mới đã, nằm giường thường những lúc đụ nhau nó bị giới hạn không xoay trở lăn lộn theo ý mình, mất sướng đi. Chị cho biết thêm, chiếc giường này do chị thiết kế, và thuê thợ đóng riêng.
Vừa nói, chị Liễu đưa tay kéo sợi dây gần nơi đầu giường. Bốn bức màn vải màu vàng nhạt từ từ kéo sang bên. Phía bên trong bốn bức màn là những tấm gương lớn gắn vào tường phòng. Căn phòng ngủ như sáng rực. Như được thắp thêm cả chục chiếc bóng đèn nữa.
Tôi đưa mắt nhìn bốn phía phòng ngủ, chiếc giường và những người nằm trên hiện rõ khắp phòng. Mọi cử động những lúc làm tình đều được nhìn thấy rõ ràng từ bốn phía.
Như đã thành thói quen, con chó thấy căn phòng sáng rực lên, nó chồm nhẹ mình, dùng răng kéo tuột giải dây lưng phía trước bụng chị Liễu. Vạt áo khoác bung ra, chị Liễu trần truồng nằm ngửa trên giường. Và, chỉ cần lắc nhẹ đôi vai, chiếc áo đã rời khỏi người chị. Giống như người, con chó trườn mình xuống phía dưới hai chân chị Liễu, thè lưỡi liếm lồn chị. Chị Liễu cũng rên la biểu tỏ khoái cảm như với người. Cuối cùng, chị cũng kéo con chó cho nằm phủ lên mình chị. Và, con chó cũng biết đụ như người đụ
Vì ông chồng bị bệnh bất lực, do ghiền thuốc phiện quá nặng, không thỏa mãn đòi hỏi xác thịt của vợ, do đó ông chồng chị phải mua con chó này cho chị. Nó thuộc giòng Danois, rất cao lớn. Khi nó đứng thẳng bằng hai chân sau, nó cao gần bằng một người tầm thước. Giống chó này được huấn luyện rất công phu về mọi kiểu làm tình, để thỏa mãn những mệnh phụ đa dâm nhưng không muốn bị tai tiếng khi ăn nằm với người lạ.
Một con chó được huấn luyện thuần thục, giá hai trăm ngàn quan Pháp. Với thời điểm về giá trị đồng quan lúc bấy giờ, so với tiền Việt Nam, con chó trị giá gần ba triệu bạc - bằng cả một gia tài đáng kể.
Trước kia, khi chưa có con chó này, ông chồng chị Liễu vẫn lờ đi cho chị tìm thỏa mãn xác thịt với bọn người làm trong đồn điền. Chỉ trừ một tên người Ra-đê, là kín miệng, còn những tên khác vừa được ăn, vừa được đụ, nhưng chúng cứ mang chuyện riêng của bà chủ ra kể cho nhau nghe, khiến chị Liễu rất bực mình.
Chị Liễu kể với tôi về tên người thượng Rađê. Tuy nói tiếng Việt không rành, nhưng nó có một khuôn mặt đẹp trai, một thân hình cân đối. Và đặc biệt hắn rất sạch sẽ. Lúc đầu chị ngạc nhiên về những cử chỉ điệu bộ cũng như cách giữ gìn vệ sinh rất giống như người văn minh của nó. Về sau chị mới hiểu ra là bà ngoại của hắn trước kia có dịp xuống dưới xuôi buôn bán. Một lần nhân ngày lễ độc lập của Pháp, bà mãi theo phường buôn đi xem các trò vui, đã bị một tên lính Pháp hãm hiếp. Về bản, bà có bầu và sinh ra mẹ gã. Lớn lên, me gã nổi tiếng đẹp nhất vùng. Nhiều tên sĩ quan Pháp đòi lấy nhưng mẹ gã không chịu. Sau bà ta lấy một thợ săn, sinh ra gã.
Khi Not được năm sáu tuổi, cha gã bị tử thương trong một cuộc săn, vì sự bất cẩn của mấy tên lính Pháp đóng đồn gần bản. Mấy tên lính này vì không có kinh nghiệm săn bắn, nhân một bữa nhậu, nổi hứng sách xúng vào rừng. Mới nghe tiếng động đã nhắm bắn bừa. Mẹ Not, sau cái chết của cha hắn một thời gian cũng ngã bệnh chết.
Not mồ côi cả cha lẫn mẹ năm hắn mới mười tuổi. Bà ngoại hắn mang mấy anh em hắn về nuôi. Sau, hắn xin vào làm công nhân hái trà cho ông chủ đồn điền Xoa (Người dân địa phương ít học, thường gọi tên mấy ông chủ đồn điền theo cách phát âm mà họ nghe được. Do đó, chồng chị Liễu tên là Francoi, được gọi là Xoa. Cũng như chị Hà và tôi sửa tên chồng là René thành Nê vậy).
Lúc đầu chị Liễu cũng không biết đến Not. Nhưng, một hôm tình cờ đi kiểm soát công việc của những người thợ hái trà thay chồng, chị mới biết đến hắn. Nhìn thấy Not ở trần, thân thể lực lưỡng, bắp thịt rắn chắc như bức tượng đồng đen, chị Liễu thấy ham muốn hắn liền. Khi về đến nhà, chị sai ngay tên thư ký, mang xe xuống nơi cư ngụ của các công nhân, đón Not lên. Từ đó chị không rời Not lấy một bước
- Chị bỏ công huấn luyện cho Not theo cách sinh hoạt của người văn minh, hắn biết cả lái xe hơi.
Năm vợ chồng chị Liễu kỷ niêm hai mươi lăm năm ngày hai người lấy nhau, Xoa đã đưa vợ vào cắm trại trong rừng sâu Bảo Lộc. Mãi mê đuổi theo một con mồi, Xoa trượt chân té xuống thác, Not liều thân cứu chủ. Khi đưa được Xoa lên bờ, Not lại chiều ý chủ quay lại cứu con chó săn. Lần này, đuối sức, vì thác nước chảy rất xiết, Not không những không cứu được con chó, mà bản thân hắn cũng bị đập vào đá chết.
Chị Liễu như muốn phát điên lên trước cái chết của Not. Chị sỉ vả chồng thậm tệ vì tội không nghe lời vợ sinh nghiện ngập, khiến bất lực. Đã thế chị mới có Not để trấn áp những cơn đòi hỏi tình dục thì Xoa lại làm hắn chết. Chị một hai đòi bỏ về Sài Gòn nhờ luật sư đưa đơn ly dị, khiến Xoa lo sợ cuống cuồng.
Rất may là đang lúc vợ chồng giận hờn, gấu ó nhau về cái chết của Not thì một người bạn của Xoa đến thăm., ông này là chủ đồn điền cao su ở Dầu Tiếng, bạn rất thân từ hồi còn học tiểu học ở quê nhà với Xoa - khi nghe bạn tâm sự, Michel mới nói cho Xoa biết về giống chó Danois và trung tâm huấn luyện giống chó này đã được một tay kinh doanh thành lập ở Pháp ít lâu nay. Ông này cũng cho bạn biết hiện vợ ông cũng đã có một con cách nay gần một năm rồi. Xoa mừng quýnh trước tin này. Ông tính sai người đánh điện về Pháp để họ gửi qua cho vợ ông một con. Nhưng người bạn ngăn lại.
Michel bảo :
- Muốn cho chị ấy hài lòng, "toa" phải về Pháp một chuyến. Chứ nếu "toa" gửi điện hay gửi thư về, họ sẽ gửi qua một con chẳng ra gì, khiến chị ấy càng bực thêm.
Thế là sau đó Xoa về Pháp. Gần tháng sau, ông ta đã có mặt ở Bảo Lộc. Và, đúng như lời người bạn nói, cũng đúng như trong hợp đồng khi mua con Danois đã ghi. Con chó đã khiến chị Liễu cưng như cưng người tình. Nó rất tinh khôn, và nó đã được huấn luyện thuần thục những kiểu làm tình khác nhau, theo như ý muốn của người chủ.
Chị Liễu bảo chị thích nhất hai kiểu làm tình của nó. Một là nó dùng lưỡi liếm. Lưỡi chó nhám, như có gai, mỗi lần dùng bơ trét sâu vào phía trong cũng như phía ngoài mu lồn cho nó liếm, chị bảo muốn chết ngất vì sướng. Kiểu thứ hai là cho nó đụ kiểu như chó đụ nhau, đúng với sở trường của nó, nên nó đụ cũng hết xẩy.
Tôi tò mò hỏi
:- Nhưng cho nó đụ kiểu chó đụ, nửa chừng nó xoay mình để hai đít dính vào nhau như bọn chó vẫn đụ nhau rồi đứng im thè lưỡi ra, mình chắc khó chịu lắm.
Chị Liễu cười :
- Không, nó đã được huấn luyện nên không bao giờ nó xoay mình để hai đít dính nhau như khi nó đụ đồng loại của nó đâu.
Tôi lại hỏi :
- Bộ khi ảnh mới mang về, chị ưng để cho nó đụ mình ngay sao?
Chị Liễu lắc đầu :
- Đâu có. Lúc đầu anh ấy mang về, chị đâu có chịu. Sau một lần nứng quá, mà xung quanh không có tên đàn ông nào để gọi nó vào cho nó đụ mình. Chị mới thử xài con chó. Sau lần ấy, chị thấy nó cũng làm mình thỏa mãn như người, mà chắc chắn không có điều tiếng gì, nên xài luôn.
- Còn ảnh thì sao?
- Dĩ nhiên ảnh phải bằng lòng. Vì chính ảnh mua nó cho chị mà.
Ngừng một chút, chị Liễu nói tiếp :
- Ảnh bằng lòng hơn ai hết. Vì, thực ra trước đây mỗi lần chị xài mấy tên giúp việc, hay với ngay cả chính Not, tuy không nói ra, nhưng ảnh tỏ vẻ bực bội khó chịu lắm. Với con chó thì không. Vì, ảnh chỉ coi nó là một con vật không hơn không kém.
Mãi về sau này, khi đã thân với chị Liễu, tôi mới được biết, sở dĩ chồng chị ấy phải chiều theo đòi hỏi của vợ, vì ảnh có quan niệm của người Ấu Tây, đàn ông, đàn bà có quyền đòi hỏi, ham muốn như nhau. Do anh ấy bất lực, nên anh ấy phải làm ngơ để vợ tìm thỏa mãn xác thịt nơi người đàn ông khác. Một lý do thứ hai, không kém phần quan trọng là chị Liễu không những đã biết rõ, mà còn nắm nhiều đầu mối buôn lậu thuốc phiện của chồng, nên Xoa chỉ sợ nếu không chiều theo chị ấy, chị ấy bỏ đi, có thể vì thế mà những mối lợi buôn lậu cũng mất theo.
Riêng về chuyện Xoa trở nên bất lực, cũng do lỗi của anh ta.
Xoa cũng rất ham mê sắc dục. Hồi hai người mới lấy nhau, Xoa cũng luôn tỏ ra một tay đụ dai sức. Chiều theo mọi đòi hỏi của vợ và của những người đàn bà đa dâm khác. Không những vậy, những nhân viên và công nhân dưới quyền, ai đem gia đình lên sống hẳn tại đồn điền mà lỡ có vợ có chút nhan sắc là Xoa tìm mọi cách chơi được một vài lần mới chịu. Thường thì Xoa dùng tiền bạc mua chuộc, chứ không cưỡng bức hay dùng uy quyền chủ nhân ông đòi hỏi. Anh ta quan niệm mình là dân làm ăn, không nên mua thù chuốc oán. Muốn ngủ với vợ nó, tốt nhất quăng ra một số tiền mua sự tự nguyện, thế là xong. Thường thì Xoa đều đạt được ý muốn với một món tiền vừa phải, nhưng là một khoản khá lớn đối với người nghèo.
Vì ăn chơi trác táng quá độ, lại đã lớn tuổi, tính cho đến ngày tôi gặp vợ chồng chị Liễu, Xoa đã ngoài 60 tuổi, gần gấp đôi tuổi Nê, nên sức khỏe càng ngày càng giảm sút, đã thế lại nghe mấy tên đàn em hút thuốc phiện để được dai sức, đụ được lâu. Lúc đầu thấy hiệu nghiệm, Xoa càng hút nhiều. Sau thành thói quen, mỗi lần đụ vợ hay đụ ai Xoa đều hút, thời gian sau trở nên bất lực. Con cặc lúc nào cũng mềm như sợi bún. Cố gắng lắm mới ngóc lên được nửa vời. Và, nếu như khoảng một hai tháng không đụ, con cặc mới hơi cương, đút được vào âm đạo, nhưng chỉ cần dập vào rút ra một hai cái là xuất tinh ngay.
Trong khi Xoa không ghen với con chó, thì trái lại con Whisky, tên con chó, lại tỏ ra dữ tợn khi Xoa ôm ấp chị Liễu. Mỗi lần như vậy, chị Liễu lại phải đe nẹt, dỗ dành nó mới chịu nằm im. Nhưng sau đó thế nào chị cũng phải cho nó đụ chị.
Sau khi được con chó đụ, chị Liễu đã thỏa mãn. Chị nằm nhắm mắt như ngủ lơ mơ một lúc lâu.
Khi tỉnh dậy, chị bảo tôi :
- Em nên cho Whisky đụ một lần cho biết. Sướng không thua gì người đụ mình đâu.
Vì tò mò, tôi nghe theo chị, tự cởi quần áo của mình.
Chị Liễu dùng tiếng Pháp nói với Whisky vài lời, con chó như nghe hiểu, đang nằm nó vụt nhỏm dậy, chồm qua người chị Liễu sang phía tôi. Lúc đầu nó dùng lưỡi liếm mặt, liếm mồm tôi như người hôn, rồi dần dần liếm xuống phía ngực và bụng. Thú thật lúc nó liếm mặt, tôi thấy ghê ghê thế nào, nhưng thấy toàn thân nó rất sạch, mùi nước hoa trầm thoảng ra, nhất là cái lưỡi như có gai của nó liếm trên ngực, trên bụng và phía trên mu lồn, tôi cũng cảm thấy khoái cảm như khi được người hôn và bú liếm.
Mặc dù không phết bơ như chị Liễu bảo, con Whisky vẫn lách lưỡi vào khe lồn tôi liếm nhè nhẹ Lúc đầu tôi còn trân người chịu trận, nhưng rồi, tôi cũng xoay đít qua lại, ưỡn lồn lên cao hay xoay tròn dưới lưỡi của con Whisky, và cất tiếng rên vì sướng.
Chị Liễu như muốn cho tôi được thỏa mãn hơn, chị nằm nghiêng người, đưa tay ve vuốt cặc con Whisky. Lập tức con chó khuỳnh hai chân cho rộng ra để đón nhận khoái cảm do bàn tay điêu luyện của chị Liễu mang lại cho nó. Rồi nó cũng bắt đầu cất tiếng rên. Càng rên, nó càng liếm lồn tôi nhanh và mạnh.
Chợt chị Liễu khẽ đập tay vào đùi tôi, tôi xoay đầu nhìn sang chị. Chị Liễu hất hàm ra hiệu cho tôi nhìn con chó. Nó bây giờ, nửa thân mình phía dưới hơi xoay ngang, theo đà tay chị Liễu, tôi hơi ngóc cao đầu lên nhìn xuống. Trời! Không thể nào ngờ con cặc của con chó này lại to đến thế. Đỏ hồng, cứng ngắc và to gần bằng cánh tay của đứa bé hai tuổi. Mà lại dài nữa.
Khi chị Liễu ve vuốt con cặc của nó ngày một nhanh, con Whisky cũng bắt đầu hẩy hẩy con cặc của nó về phía trước. Bất thần nó xoay chân năm phủ lên người tôi như người, rồi nhấn mạnh cặc vào tọt trong lồn tôi. Tiếp đó nó cũng bắt đầu đóng vào rút ra khi mạnh, khi nhẹ như người. Thú thật có lúc tôi không nghĩ là một con chó đang đụ tôi mà nghĩ rằng tôi đang được một người đàn ông nào đó thỏa mãn mình.
Mặc dù vừa mới được con Whisky đụ cách đó chừng hai mươi phút, hình như chị Liễu lại nứng lên khi thấy tôi và con Whisky đụ nhau, nên chị vội vào phòng tắm, khi trở ra chị leo lên đưa lồn vào miệng tôi bắt tôi bú.
Thế là chúng tôi chơi tay ba giữa hai người đàn bà và một con chó đực. Chúng tôi cũng thay đổi kiểu chơi. Có một kiểu mà tôi chưa dám thử, nhưng chị Liễu đã làm với con Whisky, đó là chị bú cặc nó và nó liếm lồn chị. Hình như chị đã quen, nên chị cũng bú nó say sưa như với người. Còn tay chị thì chà xát mu lồn tôi. Một lúc sau, chị với tay sang mở cái ô kéo của chiếc bàn nhỏ kê sát đầu giường, lôi ra một con cặc giả, đút vào lồn tôi thụt nhanh. Còn con Whisky tiếp tục bú chị ấy.
Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2011
//
Nhãn:
truyennguoilon
//
0
nhận xét
//
0 nhận xét to "Ngựa hồng - Phần 2"
Nhãn
- blog (2)
- c (1)
- dotnet (19)
- Đồ họa (1)
- excel (1)
- games (6)
- hedieuhanh (5)
- joomla (4)
- lamoffer (1)
- paidtoclick (1)
- phanmemkhac (1)
- php (31)
- thuthuat (1)
- trochoi (1)
- truyennguoilon (407)
- word (24)
Blog Archive
-
▼
2011
(507)
-
▼
tháng 5
(453)
- Delta Force: Black Hawk Down
- Download Microsoft Windows XP
- Download Windows Server full
- Hướng dẫn sử dụng các HĐH window
- Download Windows 7 Ultimate full
- Hướng dẫn cài đặt Windows 7 bằng hình ảnh
- Sử dụng auto click aurora kiếm tiền
- Sử dụng jQuery và PHP để phát hiện ảnh lỗi trên we...
- Kiểm tra Tinh Trạng Server với đoạn code đơn giản.
- Một số hàm thao tác với files trong PHP
- Chèn CSS fexternal của module Joomla vào template ...
- Tăng tốc Joomla bằng cách tạo cache cho module
- Hướng dẫn cách tạo module trượt 2 bên trong Joomla...
- Hướng dẫn cài đặt Joomla 1.6
- Cách kiếm tiền với site offer Việt Nam
- Làm chủ những tính năng lập dàn của Excel (Outlining)
- Các tạo và chỉnh sửa bảng trong word
- Đánh dấu chỉ mục cho văn bản
- Đặt tab cho văn bản
- Khắc phục sự cố trong Word
- Đọc các tập tin Word, Excel mà không cần có chương...
- Lỗi giãn dòng trong word
- Cách tạo mục lục tự động
- Y tá yêu nghề
- Xem phim
- Xa lộ cuồng
- Vụ án đêm Giáng Sinh - Phần một
- Vụ án đêm Giáng Sinh - Phần hai
- Vú em - Phần một
- Vú em - Phần hai
- Vú em - Phần ba
- Vòng tay ma nữ - Phần một
- Vòng tay ma nữ - Phần hai
- Vòng tay ma nữ - Phần ba
- Vòng tay ma nữ - Phần bốn
- Vòng luân cấm - Phần một
- Vòng luân cấm - Phần hai
- Vòng luân cấm - Phần ba
- Vòng luân cấm - Phần bốn
- Vợ tôi
- Võ Tắc Thiên - Phần một
- Võ Tắc Thiên - Phần hai
- Tuổi thơ - Phần 1
- Tuổi thơ - Phần 2
- Tuổi thơ - Phần 3
- Trường Thiếu Niên Khuyết Tật
- Tuần trăng mật
- Thằng Bờm
- Trôi theo dòng đời - Phần 1
- Trôi theo dòng đời - Phần 2
- Trôi theo dòng đời - Phần 3
- Trôi theo dòng đời - Phần 4
- Trôi theo dòng đời - Phần 5
- Trôi theo dòng đời - Phần 6
- Trôi theo dòng đời - Phần 7
- Trong trắng
- Trò chơi dại
- Triệu phú bất đắc dĩ - Phần 1
- Triệu phú bất đắc dĩ - Phần 2
- Trên đường biên giới
- Trắng tay
- Trang nhật ký buồn
- Tình cấm
- Tiểu Long Nữ
- Tiếng chuông định mệnh
- Thu Hương
- Thời sinh viên - Phần một
- Thời sinh viên - Phần hai
- Thầy Sơn
- Thầy Bảy
- Số đào hoa
- Sơ Agatha
- Sao băng - Phần một
- Sao băng - Phần hai
- Rối loạn cực khoái và chứng lãnh cảm
- Quỳnh Hoa
- Phòng trọ
- Phận má hồng - Phần một
- Phận má hồng - Phần hai
- Phận má hồng - Phần ba
- Phận má hồng - Phần bốn
- Ông bà Năm - Phần một
- Ông bà Năm - Phần hai
- Ở trọ
- Oan nghiệt
- Nửa vòng kỷ niệm - Phần một
- Nửa vòng kỷ niệm - Phần hai Hắn nhìn tôi một lần ...
- Nửa vòng kỷ niệm - Phần ba
- Nửa vòng kỷ niệm - Phần bốn
- Nửa đời hạnh phúc
- Nữ y tá
- Nữ sinh phòng trọ - Phần một
- Nữ sinh phòng trọ - Phần hai
- Nông trại
- Nó
- Những ngày xanh
- Những ngày khó quên
- Những ngày hè
- Những chuyến về quê
- Nhớ bác sĩ Tự
-
▼
tháng 5
(453)
Đăng nhận xét